Page 178 - NRCM1
P. 178
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
HIỆN TRÚ Ở ĐÂY VÀ BÂY GIỜ
Tự ngã luôn bận tâm hoài niệm những ký ức, những
sự việc đã xảy ra trong quá khứ và phóng tâm vào tƣơng
lai để chờ đợi. Bởi vì không có quá khứ ta không biết
mình là ai? Tƣơng lai là cái hy vọng sắp tới. Thói quen
khi không nghĩ về quá khứ, về tƣơng lai thì hình nhƣ
ngƣời ta thấy mình không hiện hữu. Cái quá khứ mà ta
nghĩ đến là cái bây giờ của trƣớc kia. Khi ta nhớ lại quá
khứ, ta khơi lại dấu vết của ký ức và ta ã làm iều ó
ngay ây giờ. Còn tƣơng lai là sự phóng chiếu của tâm trí
ngay lúc bây giờ. Nói cách khác nó là cái bây giờ tƣởng
tƣợng. Khi ta suy nghĩ về tƣơng lai, ta cũng thực hiện sự
suy nghĩ đó ngay bây giờ.
+ Kinh Kim Cang nói: “Quá khứ tâm bất khả đắc,
hiện tại tâm bất khả đắc, vị lai tâm bất khả đắc.” 164
+ Sách húc Âm nói: “Chớ lo lắng đến ngày mai, vì
ngày mai sẽ lo cho việc của ngày mai”. Hoặc: “Không ai
đang làm việc ngoài đồng mà quay về nhà lại xứng đáng
đƣợc vào nƣớc Thiên Chúa.” 165
+ Thi sĩ bậc thầy vĩ đại của phái Sufism là Rumi
thì nói: “Quá khứ và tƣơng lai che khuất đấng Allah
khỏi tầm mắt của chúng ta. Hãy dùng ngọn lửa thiêu
đốt nó đi.” 166
164 “Quá khứ… khả đắc” Thiền sư Trung Hoa tập 2, trang 126 – Hòa
thƣợng Thích Thanh Từ giảng giải.
165 “Sách… Chúa” Sức m nh hiện tiền phi thời gian, trang 64 - Minh Đức dịch.
166 “Thi sĩ… đi” Sức m nh hiện tiền phi thời gian trang 65 - Minh Đức dịch.
177