Page 177 - NRCM1
P. 177
Đức Thanh
- H a trần, tâm vẫn vô ưu: Thân tâm hòa nhập với
hồng trần, mà chẳng dính mắc, nên không bị phiền não
bao phủ, vẫn sống tự tại.
- Tây phương Cực l c, siêng tu viên thành: Siêng
năng niệm Phật đến nhất tâm bất loạn, lúc ấy Di Đà tự
tánh của ta khế h p với Di Đà tự tánh của Phật A Di Đà.
Đến khi lâm chung tâm ứng hiện y báo của thế giới Cực
lạc, thần thức ta cảm ứng đƣợc Phật A Di Đà hiện đến
tiếp dẫn thân này. Ngay tức thời, ta đƣợc vãng sinh về
đó với một chánh báo mới, đẹp đẽ, trang nghiêm hơn.
Khi niệm câu Phật hiệu, tâm nghe từng tiếng
không xen tạp đó là Huệ tâm chiếu soi.
Khi niệm câu Phật hiệu, mà tâm không khởi vọng
tƣởng, thì chính là tâm Định tĩnh hiện hành.
Hằng ngày tâm thƣờng niệm Phật, thì trong tâm
không có niệm ác chen vào (do tâm vô nhị dụng), nên
Giới tâm đƣợc giữ. Tâm niệm Phật, tâm không có niệm
ác thì ít bị thôi thúc thân làm nghiệp ác, nên Giới thân
đƣợc giữ.
Thực hành pháp môn niệm Phật với công phu
miên mật, chắc hẳn sẽ có đầy đủ Giới - Định - Tuệ.
176