Page 33 - NRCM1
P. 33
Đức Thanh
Rồi bà mới hỏi lại:
- Còn bệ hạ, chẳng hay bệ hạ thƣơng yêu ai nhất?
Vua đáp:
- Trẫm thƣơng yêu ái khanh nhất chớ còn ai nữa.
Mạt Lợi phu nhân lại nói thêm:
- Tâu bệ hạ, nếu bệ hạ cho phép, thì thần thiếp sẽ
nói khác đi một chút.
Vua hơi ngần ngại nhƣng cũng nói:
- Đƣợc ái khanh cứ nói.
Bà thƣa:
- Muôn tâu bệ hạ! Thực ra trên cõi đời này thần
thiếp chỉ thƣơng yêu thần thiếp nhất thôi!
Vua không hiểu, nói:
- Ái khanh nói rõ hơn cho trẫm biết không?
Bà mới giải thích:
- Bởi vì thần thiếp thƣơng yêu chính mình, nên
muốn bệ hạ ban bố cho thân của thần thiếp đƣợc hạnh
phúc, đƣợc nhiều an vui, mà muốn đƣợc nhƣ vậy thì
thần thiếp phải thƣơng yêu bệ hạ. Có vậy bệ hạ mới
thƣơng yêu, rồi ban bố cho thần thiếp hạnh phúc, cái
này, cái kia… Cho nên vì yêu thƣơng mình mà thần
thiếp yêu thƣơng bệ hạ… Cũng nhƣ bệ hạ cũng chỉ yêu
thƣơng mình bệ hạ thôi. Để làm rõ việc này, thần thiếp
xin ví dụ, nếu nhƣ thần thiếp lại yêu thƣơng một ngƣời
khác thì bệ hạ sẽ nghĩ thế nào? Có phải bệ hạ sẽ chém
đầu thần thiếp hay không? Nghĩa là nếu thật sự bệ hạ
yêu thƣơng thần thiếp bậc nhất, thì trƣớc sau gì vẫn
yêu thƣơng, cớ sau chém đầu? Đó là lẽ thật!
32