Page 28 - NRCM1
P. 28
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
tại sao? Thấy vậy thầy bảo: Sao ông biết mình đau thần
kinh tọa? Tôi nói do thầy thuốc trƣớc kia bảo nhƣ vậy,
nên tôi nói lại. Thầy nói: Mai mốt ông đi khám bệnh,
nếu hỏi đau cái gì thì nói đau cái đó, nhƣ đau lƣng, đau
chân, hay đau tay thôi, chứ đừng có định bệnh trƣớc
cho thầy nghe. Về sau tôi đọc sách Đông y mới hiểu ra
“Đau thần kinh tọa” là một kết luận mà sau khi các
thầy thuốc chẩn đoán và sẽ kê toa theo phƣơng đơn.
Qua chuyện này ta thấy, một khi đã chấp thủ Ta
là thầy thuốc thì từ sâu thẳm trong thức tâm đã hình
thành một sự độc tôn, một sự hãnh diện với nó rồi. Thế
là, chỉ với một câu trả lời thật tình của bệnh nhân mà
thầy thuốc tƣởng họ đi trƣớc chuyên môn của mình, rồi
sinh tức giận.
Ta là giám đốc nên ta có toàn quyền trong việc
điều hành, quyết định tất cả các công việc kinh doanh
trong công ty điều đó là hiển nhiên. Nhƣng mỗi khi nói
Ta là giám đốc, thì hình nhƣ bên trong nó còn ngấm
ngầm một sự độc tôn, ta khó mà nhận ra chúng và khi
gặp dịp trái ý nó sẽ phát khởi hiện thành sự tự tôn, mặc
cảm hay cơn giận mà ta không làm chủ đƣợc nó, với
biểu hiện bên ngoài có thể là hành động lớn tiếng quát
nạt không cần suy xét, không để cho ai trình bày.
Ta là đại gia, một khi trong tâm có ý niệm này thì
kéo theo hàng loạt những sự chấp thủ bám víu khác về
hành động, nhân cách, sự suy nghĩ trong cuộc sống
nhƣ: giá trị lời nói của Ta, vị trí của Ta trong xã hội,…
sinh mạng của Ta và gia đình Ta là quý giá chẳng hạn.
27