Page 31 - NRCM1
P. 31
Đức Thanh
tiền nhƣ nợ đến hạn trả, thiên tai, con cái đau ốm, tai
nạn hay ăn chơi thế chấp.... thì nhà cửa, không gian
này hiện giờ có còn là của ta nữa hay không?
Nói đến con Ta, từ lúc nhỏ ta cực khổ nuôi nấng
săn sóc, nó nói năng rất lễ phép, vâng lời cha mẹ, gọi
Ta bằng cha mẹ nghe ngọt ngào hạnh phúc làm sao.
Rồi khi lớn lên khuyên dạy không còn nghe, không tôn
trọng cha mẹ, không chấp nhận gia đình, muốn tự do
nên rời khỏi nhà thì cái gọi là con Ta đã đi về đâu?
Nhiều lúc ta cũng nên xét lại, nói là con Ta nhƣng nó
hoàn toàn đâu phải là bản sao của ta đâu, nó là một tập
hợp ngũ uẩn riêng biệt, về phần sắc chất (thân thể, máu
huyết…) thì đôi khi có một số đặc điểm giống ta. Về
phần yếu tố tâm lý nhƣ: thọ, tƣởng, hành thức có phải
là của ta đâu. Tâm lý này một phần đƣợc đúc kết từ
nhiều đời sống trƣớc đó (ta gọi là tập khí) cộng thêm
nhân duyên hiện tại để thể hiện thành nhân cách, hành
động trong cuộc sống này. Bản chất con cái là tốt hay
xấu cũng phụ thuộc vào duyên nghiệp mà nó mang và
tƣ tƣởng tiếp thu ở môi trƣờng hiện tại. Ngoài cái
nghiệp chung giống cha mẹ, con cái có nghiệp riêng
của nó. Bảo nó là của ta, bảo nó phải hoàn toàn giống
ta, sống theo khuôn đúc của ta thì là quá chủ quan. Vì
thƣơng con nên cái tâm ta luôn bận bịu dính mắc vào
nó, ta suy nghĩ rồi tìm đủ cách để nó trở thành một con
ngƣời hoàn hảo nhƣ siêng năng, học giỏi, có đạo đức,
có tác phong tốt. Khi mà nó không đáp ứng đƣợc điều
này thì ta thấy khó chịu, bực bội nó. Chính vì cái tâm
30