Page 42 - NRCM1
P. 42
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
dẹp giặc ở biên cƣơng, họ sàm tấu gièm pha làm vua
cách chức đuổi Lữ. Sống trong cảnh nghèo khổ gần
mƣời năm, vua hối hận Lữ đƣợc kêu về triều phong
làm tể tƣớng. Chƣa đƣợc bao lâu vua băng hà, thái tử
lên ngôi liền cách chức Lữ. Bị đuổi khỏi triều đình
lần thứ nhì, lúc đó tuổi già lại rơi vào cảnh bần cùng
khốn khổ sau bao nhiêu năm phục vụ cho vua làm Lữ
chán nản lâm bệnh nặng. Trên giƣờng bệnh hấp hối
gần chết, Lữ sợ hãi, hốt hoảng tỉnh dậy. Lúc ấy giờ
15
nồi cháo kê vẫn chưa chín.
Trong Tây hương Cực L c Du Ký, ngài pháp
sƣ Khoan Tịnh đƣợc Bồ Tát Quan Thế Âm dẫn đi
tham quan thế giới Cực lạc. Khi ngài thấy bụng đói,
liền khởi niệm ăn, tức thì thức ăn hiện đến, khi ăn
xong tự nhiên bát đũa đều biến mất. Ngài hỏi Bồ Tát
tại sao? Bồ Tát đáp: “Tại ông vọng tƣởng bụng đói
và khao khát muốn ăn cũng giống nhƣ ở thế gian
chiêm bao vậy. Trong chiêm bao cái gì cũng có khi
thức tỉnh ra rồi chẳng có cái gì cả. Ông vọng tƣởng
ăn, thức ăn liền đến, ăn no rồi vọng tƣởng về ăn
không còn, những gì thuộc về vọng tƣởng cũng vì
vậy mà biến mất.” Bồ Tát lại nói: “Tự tánh thanh tịnh
thì không thèm ăn, không thèm khát, không thèm
muốn cái gì ở trong hƣ không, thật ra trong hƣ không
vốn là không có cái gì. Vọng tƣởng dấy lên cũng
giống nhƣ sƣơng mờ đƣợc un lên vậy, cái ý ấy ông từ
15 “Có một… chƣa chín” Tâm và ta, trang 127, 128 – Thầy Thích Trí Siêu.
41