Page 50 - NRCM1
P. 50
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
tâm mà có. Thế nên trong mƣời phƣơng hƣ không có
vô lƣợng vô số quốc độ với những trạng thái khổ vui
muôn ngàn sai khác. Nguyên nhân thành tựu các quốc
độ sai khác ấy tuyệt đối không do một sức thần thánh
nào hoặc một sự ngẫu nhiên nào tạo thành. Mà do:
- Quốc độ do cộng nghiệp của chúng sinh duyên
khởi. Cộng nghiệp ấy cảm thành quốc độ (y báo)
chung, để chúng sinh tùy từng biệt nghiệp thiện hay ác
mà thọ quả báo hoặc vui hoặc khổ. 25
Nếu trong quá khứ, chúng sinh làm điều phƣớc
đức ít, mà gây điều tội ác nhiều thì cảm báo thành quốc
độ vui ít khổ nhiều.
Có một vị tăng hỏi thiền sƣ Tổ Nguyên: “Từ bản
tâm thanh tịnh chẳng biết do đâu, ngay lúc ban đầu lại
có thân, tâm của ta?” Ngài đáp: “Nguồn chân trạm tịnh,
biển giác lặng trong. Vốn không có đầu mối của năng
sở, thì làm sao có dấu tích của danh tƣớng? Bởi ngay
lúc ban đầu chẳng giác ngộ, bỗng có động tâm, nhân
minh lập ra chiếu (như có m t cái sáng khác) theo
chiếu lập ra trần. Do đó nên kiến phần bỗng chốc hƣng
khởi, rồi danh tƣớng bày khắp, giống nhƣ gƣơng hiện
tƣớng, thoắt khởi ra căn thân. Kế đó tùy theo tƣởng mà
thế giới thành sai khác. Về sau do yêu ghét mà chìm
đắm trong ba cõi, luân hồi không lúc ngơi nghỉ. 26
25
“Quốc độ… hoặc khổ” háp môn Tịnh , trang 12 – Hòa thƣợng Thích
Trí Thủ.
26
“Từ bản… ngơi nghỉ” V n pháp quy tâm lục, trang 92 - Hòa thƣợng Thích
Đắc Pháp dịch.
49