Page 51 - NRCM1
P. 51
Đức Thanh
Kinh Lăng Già nói: “Bốn thứ đại do vọng tƣởng
phát sinh”, tức là cái giác minh này bị vọng. Hƣ không
mờ tối sinh phong luân. Chấp cái minh sinh ra kim bảo.
Phong luân cọ xát kim bảo mà có hỏa luân hiện ra. Lửa
xông lên kim bảo mà có thủy luân hiện ra. Do đó mà
các tƣớng lần lƣợt khởi lên. Núi, gò, cỏ cây, nhẹ, nặng
lẫn nhau hiện ra hình tƣớng. Không có một pháp nào
chẳng do tâm hiện. Đây là do mê mà khởi, chẳng phải
27
tự tâm s n có”.
Nhƣ vậy, thì biết tứ đại cùng khắp mọi nơi, tùy
theo nhân duyên mà phát sinh những hiện tƣợng khác
nhau, nhƣng đâu đâu cũng là chủng tính tứ đại. Theo
vọng tƣởng phân biệt của mỗi loài, mà có hiện tƣợng
tứ đại của bốn loài. Các đại giao xen, hòa hợp với
nhau, làm nhân, làm duyên cho nhau, tạo thành thế giới
của mỗi loài, khi thành, khi trụ, khi hoại, khi không,
tiếp tục không dứt.
B Tông Cảnh nói: “Do tâm yêu thích nhiều bèn
thành biển lớn. Tâm chấp trƣớc nhiều tức thành đại lục
và cồn đảo. Tính gió sinh do kiêu mạn, tính lửa sinh do
giận tức. Đối với sắc khởi tâm yêu thích nên trong cồn
đảo có sông ngòi thƣờng chảy. Trái với yêu thích sinh
giận tức nên trong biển lửa bốc lên. Bốn đại chỉ là tâm
có thể thấy quá rõ. Sân hận nhiều, yêu thích ít nên ứng
hiện ra ngoài có núi cao. Thế nên, đập đá thì tóe lửa,
nấu thì chảy ra nƣớc. Lấy đây mà nghiệm xét chỗ thành
27
“Bốn thứ đại… s n có” Kinh thủ lăng nghiêm trực chỉ, trang 346 - Hòa
thƣợng Thích Phƣớc Hảo dịch.
50