Page 338 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 338
và Sư Bà nhận Thầy làm dưỡng tử. Thầy được Sư Bà
cạo trọc đầu, chỉ chừa cái vá ở trước mỏ ác. Thầy chính
thức làm một chú tiểu nhỏ dễ thương. Theo ngày tháng
chỗ tóc ấy dài ra. Thầy móc nó ở vành tai trông rất buồn
cười.
Thầy học chung cùng lớp ở trường làng với chú
út. Dù đã được Sư Bà cho xuất gia, nhưng tính tình Thầy
rất hiếu động, hay nghịch phá và ham chơi. Do đó Thầy
thường bị Sư Bà phạt quỳ hương. Chú út của chú Thảo
lén Sư Bà thổi cho nhang mau tàn để được đi chơi với
nhau. Sư Bà có lúc giả vờ như không biết chỉ mỉm cười
khoan dung. Nhưng có lúc cũng phạt hai chú cùng quỳ
hương vì cái tội gian dối không thực hành đúng tam quy,
ngũ giới của nhà Phật.
Bà nội chú Thảo kể về Sư Bà với một lòng tôn
kính. Chính Bà Nội đã cúng dường Đại Hồng Chung
cho chùa. Bà nội tâm niệm đem tiếng chuông nhà Phật
vang xa, để mọi người nghe mà bớt làm điều ác. Ai có
gây lộn hay ăn cắp ăn trộm cũng giật mình mà dừng lại.
Sư Bà là một người uyên bác kinh sách, giỏi nấu
ăn cũng như thêu may. Nghe nói Sư Bà xuất thân từ một
gia đình danh giá nhưng không biết vì sao chọn con
đường tu hành. Có những mùa An Cư Kiết Hạ. Sư
Bà vào tịnh thất một hoặc hai tháng. Sư Bà phải tịnh
khẩu và không giao tiếp với bất cứ ai trong thời gian
nhập Hạ. Mỗi khi có việc thật cần Phật Tử viết giấy lòn
vào cửa phòng để hỏi. Cửa phòng thật ra chỉ là một liếp
cửa được đan bằng những cây trúc nhỏ và được trét đất
cho kín.
333