Page 342 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 342
Mỗi ngày ông nội dậy sớm, chú Thảo cũng dậy
sớm theo. Ông nội đi lên chánh điện chú cũng lên theo.
Nội ngồi tụng kinh chú cũng cầm kinh tập đọc theo. Nội
thỉnh mỏ, chú cũng tập thỉnh chuông. Những nghi thức
ở chùa chú cũng tập theo nhuần nhuyễn. Nhờ tụng kinh
chú biết đọc, biết viết nhanh hơn. Chú muốn làm chú
tiểu được cạo đầu như ông nội nhưng chú chưa được
phép của cha mẹ để xuất gia.
Hè đã hết, chú quyết định ở chùa luôn với ông
nội nên thầy trụ trì xin cho chú đi học ở trường Tiểu học
gần chùa. Cha mẹ chú Thảo sợ chú sẽ giống ông nội đi
tu luôn nên kêu chú về nhà nhưng chú không chịu. Chú
quyết ở đây để chăm sóc ông nội..
Mỗi sáng sớm ông nội dậy sớm tụng kinh và đi
thiền hành, chú Thảo cũng đi từng bước đi theo. Ông
nội lấy chổi quét sân chùa, chú giành lấy làm nhưng nội
không cho. Ông nói quét lá cũng là quét đi phiền não
tạp niệm, đó cũng là tu. Chú chưa biết tạp niệm là gì
nhưng chú cũng tập quét lá theo ông nội. Chú kiếm chỗ
lá rụng nhiều để quét cho nội khỏi làm nhiều đau lưng.
Quét qua một lát chổi, chú tập niệm "Nam Mô A Di Đà
Phật" như ông nội. Chú cười thật tươi khi sân đã quét
xong. Chú rót cho nội một tách trà rồi đưa ông ngồi
xuống ghế nghỉ ngơi. Ông nội nhìn chú thương yêu, chú
tắm mình trong nụ cười yêu thương đó. Chú hốt những
rác bỏ vào thùng và lẩm bẩm: "Những tạp niệm phiền
não gì đó của ông nội hãy vào hết đây" rồi chú tung tăng
đến trường.
337