Page 340 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 340
hành, một người lính chiến hai mảnh đời trái ngược
nhau, nhưng tình bạn của họ không vì vậy mà thay đổi.
Ngày 30 tháng tư năm 1975, chú Út theo tàu di
tản ra nước ngoài. Thầy về chùa cùng Sư Bà tiếp tục tu
hành. Sư Bà viên tịch Thầy chính thức làm trụ trì ngôi
chùa này. Khi ấy Thầy đã là một Đại Đức được nhiều
người kính nể.
Những ngày Bà Nội chú Thảo còn sống, bà cũng
hay lên chùa của Sư Bà để thăm viếng và cúng dường.
Bà thường dặn dò con cháu. "Nếu một mai nội có nằm
xuống thì tuyệt đối không được giết gà, vịt, heo làm
đám. Phải cúng chay, tổ chức đám ma đơn giản. Không
được rước thầy tụng về tụng kinh đám ma. Họ ê a để lấy
tiền chứ không có công đức gì. Hãy lên chùa Sư Bà,
thỉnh Thầy về tụng kinh cho nội. Thầy tu từ nhỏ, ăn chay
từ nhỏ, con người đạo đức, kinh pháp uyên thâm, sẽ giúp
cho hương linh nội siêu thoát."
Lễ tang bà nội, Thầy đến nhà và cùng tăng chúng
tụng kinh siêu độ hương linh một cách chí thành. Tình
hàng xóm láng giềng ngày xưa bây giờ thêm gắn bó.
Thầy tôn kính ông nội như một người bác họ. Dìu dắt
ông nội trên con đường tu tập tại gia. Ông Nội cũng
thỉnh thoảng lên chùa ở lại với Thầy để nghe kinh và
nghe Thầy giảng Pháp. Lần lần ông nội giác ngộ, không
muốn sống ở nhà với những ràng buộc của gia đình con
cái. Ông không còn muốn vướng bận về nhà cửa, đất
đai, những vui buồn đời thường do con cháu tạo ra. Ông
dứt khoát tìm con đường giải thoát.
335