Page 154 - Phẩm Tam Quốc
P. 154

§15. MẮT TINH ĐÃ THẤY

                  Nếu như Lưu Bị là một câu đố thì Gia Cát Lượng cũng là một câu đố. Hình
               như thượng đế đã tạo ra Gia Cát Lượng riêng cho Lưu Bị, hình như Gia Cát

               Lượng luôn luôn chờ đợi tiếng gọi của Lưu Bị. Vậy cuối cùng Gia Cát Lượng
               là người như thế nào, vì sao Gia Cát Lượng lại nặng tình với Lưu Bị, Gia Cát
               Lượng đã nhìn thấy gì trong con người Lưu Bị?
                  Tập trước đã nói, lúc các lộ anh hùng lần lượt đăng đàn, mưu sĩ lần lượt

               xuống núi thì Gia Cát Lượng vẫn ẩn mình ở Long Trung, không vội thể hiện
               phong thái. Gia Cát Lượng đang lặng lẽ chờ đợi tiếng gọi của Lưu Bị. Trong
               số chư hầu, Gia Cát Lượng ưng nhất Lưu Bị, Lưu Bị có gì làm xúc động Gia
               Cát Lượng, vì sao Gia Cát Lượng vừa nhìn đã ưng ngay Lưu Bị?

                  Muốn trả lời vấn đề này trước hết phải xem lúc trẻ Gia Cát Lượng là người
               thế nào?
                  Gia Cát Lượng anh tài từ nhỏ lại đẹp trai Dâng biểu Gia Cát Lượng tập của

               Trần Thọ nói “ít có nhân tài như vậy, có khí anh bá, thân cao tám thước, dung
               mạo khôi vĩ khác hẳn người thường”. Về thân thế sử sách ghi không nhiều.
               Chúng  ta  chỉ  biết  Gia  Cát  Lượng  là  con  côi,  được  người  chú  là  Gia  Cát
               Huyền nuôi dưỡng thành người. Gia Cát Huyền thân tình với Lưu Biểu, Gia
               Cát Lượng cùng theo chân đến Kinh châu. Sau khi Gia Cát Huyền qua đời,

               Gia Cát Lượng liền “theo nghề cầy cấy” ở Long Trung. Long Trung là mảnh
               đất  Tương  Dương  và  Nam  Dương  tranh  giành  nhau.  Nghe  kể  từ  thời  nhà
               Thanh, Cố Gia Hành người Tương Dương được phái đến làm Tri phủ Nam
               Dương. Thế là có người ở Nam Dương muốn ngài tri phủ Nam Dương vốn
               người Tương Dương phải cho biết rốt cuộc Long Trung là của người Tương
               Dương hay Nam Dương. Cố không biết nói thế nào vì không muốn phải đắc
               tội với cả hai bên, đành chọn một câu đối nói: Tâm tại triều đình, bất kể là
               tiền chủ hậu chủ; danh cao thiên hạ, hà tất nói Tương Dương Nam Dương”,

               mới giải được “vụ kiện” đó. Kỳ thực vị trí địa lý Long Trung ở ngoài thành
               Tương Dương hai mươi dặm; khu vực hành chính lại thuộc huyện Đặng quận
               Nam  Dương,  nên  nói  là  thuộc  Tương  Dương  hay  Nam  Dương  đều  đúng.
               Huống chi lúc đó Tương Dương và Nam Dương đều thuộc Kinh châu, nói
               chung là không có vấn đề gì.

                  Sau khi đến Long Trung, Gia Cát Lượng vừa cày ruộng vừa đọc sách. Gia
               Cát Lượng từng nói trong Xuất sư biểu. “Thần là người áo vải, cày cấy ở
               Nam Dương, chỉ mong giữ toàn được tính mạng trong thời loạn, không cầu
   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159