Page 157 - Phẩm Tam Quốc
P. 157
vợ là lấy đức, chọn thiếp là chọn sắc, quan niệm thông thường thời đó là vậy.
Còn cuối cùng là nguyên nhân nào, quả thực tôi không dám lạm bàn về cổ
nhân, mong các vị độc giả xét cho! Nhưng với một mối quan hệ như vậy, nếu
Gia Cát Lượng muốn có một chức quan nào đó ở chỗ Lưu Biểu, thực chẳng
khó khăn gì.
Huống hồ Gia Cát Lượng còn có một cơ sở nữa, đều là những người nổi
tiếng một thời. Họ luôn tâm đắc với Gia Cát Lượng. Sự thực thì nhờ Từ Thứ
tiến cử, Lưu Bị mới biết Gia Cát Lượng. Ngoài ra còn Tư Mã Huy, Bàng Đức
công danh sĩ Kinh châu và những người khác đều đánh giá cao Gia Cát
Lượng. Tư Mã Huy từng đặt danh hiệu cho Gia Cát Lượng là “Ngọa Long”.
Bàng Đức công để con trai mình lấy con gái thứ hai của Gia Cát Lượng làm
vợ. Rõ ràng lúc đó Gia Cát Lượng tuy đã ẩn cư trong lều cỏ trên Long Trung,
nhưng “nói cười có người giỏi, đi lại không một mình”. Những người có
quan hệ đi lại với Gia Cát Lượng lúc đó không là cao quan cũng là danh sĩ.
Vốn liếng chính trị và điều kiện chính trị của Gia Cát Lượng tốt hơn nhiều so
với không ít người thời đó. Ví dụ như Giả Hủ, gia tộc bình thường, quan hệ
bình thường, không có ai tuyên truyền giúp (ít người biết tới), một mình bước
vào đời, gặp thời vận, lăn lộn trong đám thổ phỉ và quân phiệt, cuối cùng đến
được chỗ Tào Tháo, được quan cao lộc hậu, thực chẳng dễ dàng gì?
Điều kiện của Gia Cát Lượng rõ ràng là tốt hơn nhiều. Hậu phương tốt,
quan hệ tốt, nhiều người ủng hộ, nếu muốn tham chính thì chẳng khó khăn gì.
Nhưng trước năm Kiến An thứ XII, Gia Cát Lượng gần như yên lặng “mong
giữ toàn được tính mạng trong thời loạn không cầu được hiển đạt vang danh
với chư hầu”, gần như quyết tâm ẩn cư ở Long Trung, vì sao lại như vậy?
Chí hướng của Gia Cát Lượng là khác thường. Ngụy lược nói, Gia Cát
Lượng từng trò chuyện với ba người bạn của mình là Thạch Thao (Quảng
Nguyên), Từ Thứ (Nguyên Trực), Mạnh Kiến (Công Uy), các bạn tham
chính, quan có thể tới quận thú, thứ sử. Các bạn hỏi lại còn túc hạ thế nào?
Gia Cát Lượng mỉm cười, không trả lời (Lượng chỉ cười và không nói). Thực
ra lời đáp đã có từ lâu – “Luôn ví mình như Quản Trọng, Nhạc Nghị”. Quản
Trọng là người thế nào? Lả danh tướng. Như vậy, mọi việc đã quá rõ ràng, lý
tưởng của Gia Cát Lượng không phải để xung vương, xưng đế, ngồi phương
bắc nhìn về phương nam, không phải làm quan tạo phúc một vùng mà để phò
tá người hiền minh, quét sạch bốn biển, bình trị thiên hạ, Ổn định Trung
Nguyên.
Hiển nhiên, lại phải nói như Quách Gia, hãy chọn cho mình một ông chủ