Page 164 - Phẩm Tam Quốc
P. 164

§16. BA LƯỢT ĐẾN LỀU TRANH

                  Gia Cát Lượng xuống núi, chỉ có một dòng trong Tam quốc chí: “Tiên chủ
               muốn có Lượng, ba lần đến, mới gặp”. Hàng chữ đó được La Quán Trung

               dựng thành câu chuyện khá tinh tế. Còn Ngụy lược và “Cửu Châu Xuân Thu”
               lại nói, Gia Cát Lượng chủ động đi gặp Lưu Bị. Vậy, chân tướng sự việc là
               thế nào? Câu chuyện ba lần đến lều tranh vì sao lại được truyền tụng mãi?
                  Tập trước đã nói, Lưu Bị sau mấy lần đi lại mới gặp được Gia Cát Lượng,

               từ đây đã có bước ngoặt, sự nghiệp chuyển biến từng ngày. Nhưng vấn đề là
               ai gặp ai. Là Lưu Bị lễ hiền hạ sĩ, hay Gia Cát Lượng đã chạy đến tìm? Lịch
               sử đã nói khác nhau về vấn đề này. Ngụy thư và Cửu Châu Xuân Thu nói sau
               khi đến Kinh châu, Lưu Bị đóng quân ở Phàn Thành. Năm Kiến An thứ XII
               Tào  Tháo  bình  định  xong  phương  bắc,  Gia  Cát  Lượng  tính  rằng  mục  tiêu
               đánh phá tiếp theo của Tào Tháo sẽ là Kinh châu, Lưu Biểu thì “chậm chạp,

               không hiểu về quân sự”, nên Gia Cát Lượng ‘lên bắc gặp Bị”, Lưu Bị không
               biết Gia Cát Lượng (Bị và Lượng chưa quen). Không mấy để ý tới người trẻ
               tuổi đó, tiếp đón như với một nhân sĩ nói chung (thấy người này ít tuổi, tiếp
               đón bình thường). Trò chuyện xong, mọi người ra về, chỉ một mình Gia Cát
               Lượng lưu lại, Lưu Bị cũng không hỏi xem Gia Cát Lượng có gì muốn nói,
               mà thuận tay cầm thứ đồ chơi kết bằng đuôi bò. Gia Cát Lượng nói luôn,
               tướng quân có hùng tâm chí lớn, lẽ nào lại chơi thứ tết bằng lông đuôi bò?

               Lưu Bị biết Gia Cát Lượng không phải người tầm thường, mới nói, sao lại
               nói  thế!  Tôi  chỉ  “làm  một  chút  cho  đỡ  buồn”.  Gia  Cát  Lượng  nói,  mong
               tướng quân cho biết Lưu Trấn Nam (chỉ Lưu Biểu) so với Tào Tháo thì thế
               nào? Lưu Bị nói, không bằng. Gia Cát Lượng lại hỏi thế tướng quân thì sao?
               Lưu Bị nói, cũng không bằng. Gia Cát Lượng nói, đều không bằng, thế chẳng

               nhẽ đợi người ta đến để chịu chết sao? Lưu Bị nói, tôi cũng đang buồn đây,
               thế phải làm gì bây giờ? Gia Cát Lượng liền nói ý mình, để Lưu Bị có ý kiến
               với Lưu Biểu khích lệ mọi người tự lực cánh sinh, ghi tên vào danh sách
               nhằm tăng cường thực lực cho Kinh châu.
                  Cách nói đó rõ ràng là khác với Xuất sư biểu của Gia Cát Lượng, vì vậy

               Bùi  Tùng  Chi  cho  là  không  thực  (rõ  ràng  không  phải  Lượng  đi  tìm  Bị).
               Nhưng đồng thời cũng thấy khó hiểu, Bùi Tùng Chi nói: tuy rằng ý kiến khác
               nhau, hai bên đều tin vào cách nói của mình, nên ai cũng thấy lạ. Sự thực
               cũng không có gì lạ, vấn đề sẽ sáng tỏ ngay. Cách nói trong Ngụy lược và
               Cửu Châu Xuân Thu tuy không cùng một quan điểm, nhưng không phải là

               không có người ủng hộ. Nghi chất về “ba lần lều tranh” của ngài Lưu Khiếu
   159   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169