Page 177 - Phẩm Tam Quốc
P. 177

“thiên hạ có biến”. Vậy, khi thiên hạ không có biến thì sao? Đành phải giữ

               mãi ở Kinh châu và Ích châu vậy! Có được địa bàn lớn như vậy là đủ dùng.
               Như vậy theo lời Gia Cát Lượng, Lưu Bị tin có thể thống nhất Trung Hoa,
               thoái có thể chia ba thiên hạ, “đế nghiệp” không thành còn có “bá nghiệp”,
               “bá nghiệp” không thành còn có “sự nghiệp”. Chẳng trách Lưu Bị đã nói: “cô
               có Khổng Minh như cá có nước”. Lưu Bị có thể như cá chép vượt long môn,
               chỉ cần Gia Cát Lượng báo cho biết nước ở đâu!

                  Gia Cát Lượng có thể đưa “nước” đến cho Lưu Bị vì Gia Cát Lượng rất
               thực tế. Không phải Lưu Bị có biểu hiện thương nước thương dân mà Gia Cát
               Lượng hùa theo, cao giọng hát bài đạo đức, Gia Cát Lượng chỉ đưa ra cho
               Lưu Bị một phương án thực tế và khả thi. Thực tế đã chứng minh, tình thế

               phát triển sau này hoàn toàn như dự liệu của Gia Cát Lượng. Vì vậy các sử
               gia từng bình luận, Gia Cát Lượng “chưa ra khỏi Long Trung đã biết thiên hạ
               sẽ chia ba”, thậm chí có người cho rằng “chưa ra khỏi Long Trung đã định
               chia ba thiên hạ”. Đương nhiên cuối cùng thì mục tiêu “phục hưng Hán thất”
               chưa thực hiện được, nếu không thì Lưu Bị đã đến Lạc Dương hoặc Tây An
               làm hoàng đế, lịch sử Trung Quốc lại có thêm tên “Hậu Hậu Hán” .

                  Lưu Bị ba lần đến lều tranh mời được Gia Cát Lượng, từ đó Lưu Bị có
               được một vị tổng thiết kế sư khiến Lưu Bị từ chỗ tay trắng có được thiên hạ
               chia ba. Nhưng Gia Cát Lượng từ sau khi ra khỏi Long Trung chỉ là cố vấn

               riêng cho Lưu Bị, cùng Lưu Bị “tình cảm ngày một nồng thắm”, chưa hề có
               chức vụ gì cụ thể. Và không lạ về điều đó. Thứ nhất, Lưu Bị vẫn chỉ là “tư
               lệnh không có quân”, thì dù có phong cho Gia Cát Lượng chức vụ “Thượng
               hiệu đoàn phó” đi nữa, cũng có ý nghĩa gì? Thứ hai, Gia Cát Lượng lúc này
               vẫn chỉ là “bàn việc quân trên giấy”, chưa hề có thao tác thực tế nào thể hiện
               được năng lực xử lý công việc cụ thể, Lưu Bị sao có thể ban chức vụ cho Gia
               Cát Lượng? Thứ ba, mẫu, “thiên hạ chia ba” của Gia Cát Lượng lúc này cũng

               mới chỉ là sơ đồ trên giấy, chưa có phương án thực thi. Ví dụ nói, lấy và thay
               thể Lưu Biểu, nhưng lấy thế nào, thay thế ra sao, chưa có biện pháp cụ thể.
               Cũng không phải Gia Cát Lượng chưa có biện pháp, mà cần phải có cơ hội,
               cuối cùng thì Lưu Biểu cũng là đồng tông với Lưu Bị, Lưu Bị vẫn là khách
               của Lưu Biểu. Lưu Bị vẫn không muốn như tu hú cướp tổ quạ, cũng không
               thể công khai cầm gậy đi cướp! Vả Lưu Bị cũng chẳng có khả năng đó.

                  Cũng vậy, bên phía Gia Cát Lượng cũng gặp những trở ngại. Cuối cùng thì
               Lưu Biểu cũng là chú dượng của vợ Gia Cát Lượng. Gia Cát Lượng là cháu
               rể ngoại của vợ Lưu Biểu. Dù có vạch mưu tìm kế cho Lưu Bị thì cũng không
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182