Page 180 - Phẩm Tam Quốc
P. 180

mất ổn định, Tôn Quyền còn bụng dạ nào thực hiện ước mơ đánh Kinh châu

               làm hoàng đế? Mà dù có “dã tâm” đó thì cũng không “đủ sức, đủ lực”. Vì vậy
               Tôn Quyền chẳng mặn mà gì, chỉ nói: “Nay cứ cố gắng giữ để phò tá nhà
               Hán, chưa thể theo được lời đó”. Rõ ràng đó là mấy lời khách sáo, nhưng
               cũng chỉ có thể nói như vậy. Đừng nghĩ là Tôn Quyền còn ít tuổi, về mặt
               chính trị Tôn Quyền đã khá chín chắn.

                  Nhưng vào năm Kiến An thứ XIII (năm 208) tình hình đã khác trước. Lúc
               này Tôn Quyền không chỉ có “dã tâm” mà còn “đủ sức”, “đủ lực”. Có người
               đã  nhắc  tới  quy  hoạch  mà  Lỗ  Túc  từng  nói  và  chủ  trương  thực  thi  ngay,
               người đó là Cam Ninh.

                  Cam Ninh tự Hưng Bá, người Lâm Giang, Ba quận. Tam quốc chí. Cam
               Ninh truyện nói, Ninh “lúc bé khỏe mạnh, giao du với hiệp khách”, tụ tập
               thành hội “Khinh bạc thiếu niên”, tự làm lãnh tụ, kéo bè kết đảng, suốt ngày
               lang thang. Gặp bất kỳ ai, tốt thì kết bạn, không thì cướp bóc. Ngô thư nói

               Ninh “giết người như ngóe, trốn nhà bừa bãi, nổi tiếng khắp quận”; mỗi lúc
               ra ngoài thường là “Trên bộ thì xe ngựa nghênh ngang, dưới nước thuyền bè
               tấp nập, theo chân là những người ăn mặc lụa là, trông như một dải sóng, lúc
               thuyền neo đậu, lấy tơ lụa kết làm thừng để buộc, lúc ra đi thì cắt đứt và bỏ
               luôn (lúc lưu lại thì lấy tơ lụa buộc thuyền, lúc ra đi thì cắt đứt và vứt bỏ).
               Xem ra Ninh là kẻ mạnh chân khỏe tay luôn hoành hành bá đạo hoặc Ninh là

               trùm xã hội đen thích đẹp và chơi trội.
                  Về sau Cam Ninh bỗng cải tà quy chính. Ninh không vơ vét cướp bóc nữa,
               bắt đầu đọc sách “thích đọc Chư Tử”. Lúc này Cam Ninh tự thấy không thể
               sống bừa bãi như hồi trẻ, nên làm những việc xứng đáng hơn, mới chạy sang

               chỗ  Lưu  Biểu.  Nhưng  Lưu  Biểu  không  lấy  làm  điều  (không  nhiệm  dụng),
               Cam Ninh lại chạy sang chỗ Hoàng Tổ. Tổ cũng vậy, không lưu tâm. Cam
               Ninh chạy đến với Tôn Quyền. Lúc Cam Ninh chạy đến với Tôn Quyền là
               lúc nào. Tư trị thông giám khảo dị nói, “không còn ngày tháng để làm căn
               cứ”, đương nhiên, chúng ta không thể biết được. Nhưng chúng ta đều biết,
               chính Chu Du và Lã Mông đã tiến cử Cam Ninh với Tôn Quyền; Tôn Quyền

               càng thêm quý mến Cam Ninh “như các cựu thần”.
                  Mùa xuân năm Kiến An thứ XIII (năm 208), Cam Ninh hiến kế cho Tôn
               Quyền. Theo Tam quốc chí. Cam Ninh truyện, Cam Ninh nói với Tôn Quyền,
               lúc này vận nước vương triều Đại Hán đã suy sụp (vận Hán ngày một yếu).

               Tào  Tháo  cũng  ngày  một  điên  cuồng  (Tào  Tháo  sinh  kiêu),  cuối  cùng  đã
               thành quốc tặc (muốn cướp ngôi). Vùng Kinh châu “núi non hiểm trở, sông
   175   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185