Page 182 - Phẩm Tam Quốc
P. 182
người ăn đậu ở nhờ, nên không nghĩ đến Lưu Bị, nhưng sau khi Lưu Biểu qua
đời, Lỗ Túc đã điều chỉnh chiến lược, chủ trương liên hợp với Lưu Bị, chống
Tào Tháo.
Thứ hai, mục tiêu của Gia Cát Lượng là “Hán thất có thể hưng”, còn Lỗ
Túc thì nói thẳng “Hán thất không thể phục hưng”. Lập trường khác nhau đã
dẫn đến điểm này. Sự thực thì trong lòng họ đều rõ, nhà “Hán” của Lưu Tú
hoặc Lưu Hiệp đều không thể vực dậy nổi. Nhưng Lỗ Túc là người của Tôn
Quyền, nên có thể nói thẳng “dựng kiệu đế vương để lấy thiên hạ”. Còn Gia
Cát Lượng thì không được chỉ có thể giương cao ngọn cờ “phục hưng Hán
thất”, về sau khi có điều kiện sẽ bàn tiếp. Chẳng khác gì Tuân Úc đã đội mũ
cao cho Tào Tháo, điều này đã trở thành gánh nặng chính trị đối với Gia Cát
Lượng, chúng ta sẽ còn bàn tiếp.
Thứ ba, phương án thực thi của Lỗ Túc là đoạt Kinh châu rồi chiếm Ích
châu, từ chia ba mà thành hai, tức là biến Tam Quốc thành Nam Bắc triều;
phương án thực thi của Gia Cát Lượng là liên hợp với Tôn Quyền, chiếm lĩnh
Kinh, Ích, chờ khi Tào Tháo và Tôn Quyền thất bại sẽ đông tiến lên bắc, và
biến Tam quốc thành “Đông Tây Hán”. “Chia ba của Lỗ Túc là thời hiện tại,
“chia ba” của Gia Cát Lượng là thời tương lai. Nhưng cả hai đều muốn đánh
Kinh châu. Kiến nghị của Cam Ninh đã dẫn tới bước thứ nhất.
Nhưng Trương Chiêu mưu thần hàng đầu của Tôn Quyền lại tỏ ý phản đối.
Trương Chiêu nói, tình hình của chúng ta không lạc quan như vậy (nước Ngô
có khó khăn), cần phải lưu tâm thận trọng. Một khi đại quân xuất phát thì e
tai họa sẽ đến ngay (nếu quân đi thì tất loạn). Cam Ninh phản ứng lại ngay,
đất nước coi các hạ như Tiêu Hà, cớ chi lại khiếp sợ, rụt đầu rụt cổ? Vì sao
Trương Chiêu và Cam Ninh lại nói năng như vậy? Thái độ của Tôn Quyền ra
sao? Kết quả việc đó sẽ như thế nào?