Page 186 - Phẩm Tam Quốc
P. 186

Đó mới là anh hùng chân chính! Phải mạnh bạo đại khí và thông minh.

               Nên nhớ rằng, là bộ hạ sợ nhất công cao hơn chủ, hoặc sợ nhất là bị người
               khác cho là công cao hơn chủ. Trong thực tế, không ít người lãnh đạo hoài
               nghi bộ hạ, ghen ghét người hiền năng, như Viên Thiệu đấy. Những người
               như vậy chỉ có thể dùng được những người kém hơn mình, chỉ có thể làm
               được một chút gì đó. Nếu gặp phải những người như Tào Tháo và Tôn Sách
               thì chỉ có thể thất bại. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, Tôn Sách đã giành
               được một vùng đất rộng lớn, không thể không nói Tôn Sách là lớp người đại

               khí và thông minh.
                  Với đại khí và sự thông minh đó, Tôn Sách khí khái hơn người, có sức hấp
               dẫn đặc biệt, cùng với các vị anh hùng khác lấp lánh như các vì sao. Thái Sử

               Từ một bộ tướng của Lưu Do cũng như vậy, một lần Tôn Sách và Thái Sử Từ
               gặp nhau trên quãng đường hẹp, cùng nhau giao chiến. Tôn Sách tóm được
               đoản kích phía sau lưng Thái Sử Từ, người này cũng cướp được mũ trụ của
               Tôn Sách, cuối cùng bất phân thắng bại. Về sau, trong trận đánh khác, Thái
               Sử Từ bị bắt. Tôn Sách đến cởi trói và cầm tay Thái Sử Từ, nói: nếu ta bị bắt
               thì không biết sẽ ra sao? Thái Sử Từ nói, chưa biết rồi sẽ thế nào! Tôn Sách
               cười vang, từ nay chúng ta sẽ cùng nhau làm việc lớn! Liền bái Thái Sử Từ là

               Chiết xung trung lang tướng, còn để Từ quay về chiêu mộ bộ hạ cũ của Lưu
               Do. Những người đứng gần đó đều nói, chuyến này thì Thái Sử Từ một đi
               không trở lại, Tôn Sách thì hết sức tin tưởng nói, Tử Nghĩa (tự của Thái Sử
               Từ) không theo ta thì có thể theo ai (Tử Nghĩa bỏ ta thì còn có thể đến với
               ai). Quả nhiên sáu mươi ngày sau, Thái Sử Từ đã quay lại đúng hạn và từ đó

               trở  thành  chiến  tướng  kiêu  dũng  của  Tôn  Sách,  ngay  như  Tào  Tháo  cũng
               muốn có Từ. Một lần Tào Tháo đã gửi cho Từ một chiếc túi nhỏ, trong có
               một vị thuốc là đương quy. Nhưng Thái Sử Từ nhất quyết cả đời chỉ là bộ hạ
               của anh em Tôn thị, có thể coi đó là ma lực trong nhân cách của Tôn Sách.

                  Câu chuyện của Thái Sử Từ và Tôn Sách được ghi trong Tam quốc chí.
               Thái sử Từ truyện và ở hồi thứ mười lăm Thái Sử Từ ham đả tiêu bá Vương
               Tam quốc diễn nghĩa nhưng lời của Tôn Sách “Tử Nghĩa bỏ ta thì còn có thể
               đến với ai” được đổi thành “Tử Nghĩa là người tín nghĩa, tất không phản ta”,
               ý nghĩa khác xa. Thực tế thì câu nói trong Tam quốc chí chứng tỏ Tôn Sách
               tự tin; lòng tự tín chính là ma lực của người anh hùng. Người biết tự tin là

               người có ma lực, người có ma lực là người có sức hấp dẫn, hơn nữa Tôn Sách
               còn là người đối xử chân thành!
                  Tôn Sách đối nhân xử thế hay hơn Hạng Võ, quân kỷ cũng tốt hơn Hạng
   181   182   183   184   185   186   187   188   189   190   191