Page 188 - Phẩm Tam Quốc
P. 188

đoán việc”, nhưng Quách Gia có thần cơ diệu toán đến mấy cũng không thể

               đoán  được  ngày  tháng  Tôn  Sách  chết”,  vì  vậy,  Tào  Tháo  đã  tránh  nói  tới
               điểm này, cho rằng chết là do vận khí (một việc ngẫu nhiên), nào phải Quách
               Gia liệu việc như thần.
                  Đương nhiên, giới học thuật nói cũng khác nhau. Ngài Lã Tư Miễn cho

               rằng lời ghi chép việc Tôn Sách muốn lén đánh Hứa huyện là “lời ngu”, vì so
               với Hà Bắc thì Giang Đông cách xa Hứa huyện hơn nhiều, Tôn Sách có đến
               được hay không còn là vấn đề, nói chi tới việc cướp hoàng đế? Vì vậy, ngài
               Lã cho rằng, nói như Giang Biểu truyện đáng tin hơn – Tôn Sách lên bắc là
               để đánh Trần Đăng. Chúng ta không bàn thêm vân đề này. Điều đáng nói là,
               nếu như Tôn Sách cướp được hoàng đế, thì không rõ ai là người “Ép thiên tử

               để lệnh chư hầu”, có khả năng lịch sử phải chia lại. Chí ít, Tôn Sách không
               còn là “tiểu bá vương” mà là “đại bá vương”, về chính trị rõ ràng Tôn Sách
               đã mạnh tay hơn Hạng Võ.

                  Có điều, Tôn Sách cũng có những nhược điểm như Hạng Võ, tức là quá
               cứng nhắc, thích giết người, nói giết là giết. Như chuyện của Nghiêm Hưng.
               Nghiêm Hưng là em trai Nghiêm Bạch Hổ, thay mặt Hổ đi giảng hòa, Tôn
               Sách  cũng  đồng  ý.  Nhưng  trong  lúc  hội  đàm,  Tôn  Sách  lại  giết  Nghiêm
               Hưng. Theo chú dẫn Ngô lục của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí. Tôn
               Sách truyện lúc đó, Tôn Sách đột nhiên rút dao chặt đứt một góc bàn. Cả

               người Nghiêm Hưng run lên, Tôn Sách nói, nghe nói túc hạ biết khinh công,
               có thể ngồi mà bật dậy, vì vậy mới đùa một chút. Nghiêm Hưng nói, cứ nhìn
               thấy dao là người lại như vậy (nhìn dao là thế), Tôn Sách liền ném kích tới,
               giết chết Nghiêm Hưng.

                  Nếu nói giết là để uy hiếp kẻ thù (sau khi Nghiêm Hưng chết thì đồng đảng
               của người này cũng tan rã theo) thì việc Tôn Sách giết Nghiêm Hưng ít nhiều
               còn có lý; còn như Tôn Sách giết Cao Đại thì hoàn toàn vì sĩ diện. “Ngô lục”
               nói, lúc đó Cao Đại ẩn cư tại Từ Diêu, Tôn Sách mời Cao Đại đến bàn về Tả
               truyện, Tôn Sách chuẩn bị rất chu đáo. Lúc đó có kẻ trung gian đã nói khống.
               Người đó nói với Tôn Sách, Cao Đại có coi tướng quân ra gì đâu, bảo ngài

               chỉ có võ mà không có văn. Lúc hai người bàn về học thuật thì Cao Đại nhất
               định sẽ chẳng buồn trả lời, cứ nói là mình không biết. Người này lại đến nói
               với Cao Đại, Tôn Sách chúa ghét những người hơn mình. Nếu tôn Sách có
               hỏi gì thì cứ nói là không biết. Nếu cứ tranh luận thì e sẽ nguy hiểm. Cao Đại
               tin là thực và làm theo người đó. Kết quả, Tôn Sách cho rằng Cao Đại khinh
               mình, liền cho nhốt Cao Đại. Bây giờ có nhiều người đến cầu xin cho Cao
   183   184   185   186   187   188   189   190   191   192   193