Page 183 - Phẩm Tam Quốc
P. 183

§18. CƠ NGHIỆP GIANG ĐÔNG

                  Long Trung đối của Gia Cát Lượng nói, tập đoàn Tôn Quyền “có thể viện
               mà không thể lấy” Long Trung đối theo bản Lỗ Túc thì cho rằng họ có thể

               “Dựng hiệu đế vương để lấy thiên hạ”. Sự thực thì tập đoàn Giang Đông do
               Tôn Quyền cầm đầu cũng là một chân không thể thiếu trong chiếc đỉnh Tam
               Quốc., Vậy, đây sẽ là một chính quyền như thế nào?
                  Ở tập trước chúng ta đã nói, lúc ở Long Trung, Gia Cát Lượng đã vạch ra

               quy hoạch chiến lược cho Lưu Bị, là tiếp quản Kinh châu, chiếm lĩnh Ích
               châu, liên hiệp với Tôn Quyền chống lại Tào Tháo, chia ba thiên hạ trước và
               sau  là  thống  nhất.  Bảy  năm  trước  đó,  Lỗ  Túc  cũng  đã  vạch  ra  quy  hoạch
               chiến lược cho Tôn Quyền, lấy Kinh châu trước, rồi lấy Ích châu và do chia
               ba mà thành hai, cùng Tào Tháo vạch sông để trị, sau mới tìm đến thống
               nhất. Giang Đông rõ ràng là chuyện phải nói tới. Trước hết phải làm rõ lợi

               ích của tập đoàn đã đóng tại địa bàn này.
                  Trong Long Trung đối của mình, Gia Cát Lượng đã phán đoán và mô tả
               chuẩn xác về điểm này: “Tôn Quyển ở Giang Đông, đã có ba đời, đất hiểm
               dân theo, sử dụng hiền năng, chỉ có thể viện mà không thể lấy”. Giang Đông

               chừng là vùng đất phía nam sông Trường Giang thuộc ba tỉnh Giang Tô, Triết
               Giang, An Huy. Vì Trường Giang là nhánh sông hẹp ở tận phía bắc giữa Vu
               Hồ và Nam Kinh, người xưa đã gọi hai bờ của con sông này là Giang Đông
               và Giang Tây gọi Hồ Nam ngày nay là Giang Nam. Vì vậy “tập đoàn Giang
               Đông” là chính quyền cát cứ đã qua hai đời và ba thế hệ. Tôn Kiên là người

               sáng lập, Tôn Sách là người đặt nền móng và Tôn Quyền là lãnh tụ xứng
               đáng.
                  Tôn Kiên tự Văn Đài, người Phú Xuân Ngô quận (nay là Phú Dương, Triết
               Giang. Tam quốc chí nói, Tôn Kiên là cháu chắt của Tôn Vũ, e chưa đúng;
               nhưng Ngô thư nói, gia tộc họ Tôn lâu đời làm quan, chừng như đúng. Tôn

               Kiên từ nhỏ đã gan dạ giỏi giang hơn người. Năm mười bảy tuổi, Kiên cùng
               cha ngồi thuyền đi Tiền Đường, giữa đường gặp lũ cướp biển đang chia chác
               những thứ cướp được ở trên bờ, thuyền bè đều không dám đi tiếp. Tôn Kiên
               nói, có thể cho lũ cướp bọ này một trận, rồi xách đao lên bờ chỉ chỉ trỏ trỏ,
               giống như đang chỉ huy quân lính. Lũ cướp tưởng quan binh tới đã tháo chạy.

               Tôn Kiên liền truy đuổi, tóm được một tên chặt đầu rồi mới quay lại. Từ đó,
               Tôn  Kiên  nổi  tiếng,  được  quan  phủ  bổ  nhiệm  làm  Đại  lý  huyện  úy  (Cục
               trưởng  công  an  huyện  cấp  phó),  về  sau  thăng  lên  Huyện  thừa  (phó  huyện
               trưởng).
   178   179   180   181   182   183   184   185   186   187   188