Page 181 - Phẩm Tam Quốc
P. 181

nước lưu thông”, là bình phong che chắn phía tây Đông Ngô (thế giữ phía

               tây). Thần từng là thủ hạ của Lưu Biểu, thần thấy Lưu Biểu chẳng có mưu
               sâu kế xa gì (không biết nhìn xa), người nối nghiệp lại càng kém (con cái
               kém cỏi), không thể giữ được vùng đó (người kế thừa không có năng lực).
               Tướng quân nên ra tay trước, đừng tụt hậu so với Tào Tháo (nên làm sớm,
               không thể sau Tào Tháo). Các bước cụ thể, tiêu diệt Hoàng Tổ trước, sau đó
               mở thông đường, thừa thắng tiến xuống phía tây. Lúc này trời đất thênh thang
               nếu muốn chiếm Ba quận, Thục quận, cả Ích châu nữa, chẳng có gì là khó

               (phá xong quân Tổ, thẳng xuống phía tây đến Sở quan, đại thể đã mạnh lấy
               dần Ba Thục). Ý tứ của Cam Ninh giống với suy nghĩ của Lỗ Túc, nhưng có
               phần cụ thể hơn, đáng được xem là phương án thực thi của Long Trung đối
               Lỗ Túc bản.

                  Đến lúc này chúng ta đã có bốn bản Long Trung đối. Thứ nhất, Thư Thụ
               từng nói “Ép thiên tử lệnh chư hầu, tích thêm binh mã, đánh kẻ không theo”
               đó là Viên Thiệu bản”. Thứ hai, Mao Giới nói, “Phụng thiên tử để lệnh kẻ
               chưa  thần  phục,  lo  cấy  cầy  tích  quân  lương”,  đó  là  Tào  Tháo  bản.  Gọi  là
               Long  Trung  đối  vì  đó  đều  là  quy  hoạch  chiến  lược  thực  hiện  “nghiệp  bá
               vương”. Từ ý nghĩa trên mở rộng ra có thể gọi đó là Long Trung đối, đương

               nhiên so với Long Trung đối của Gia Cát Lượng còn khác xa. Xứng đáng với
               Long Trung đối nữa, còn có quy hoạch của Lỗ Túc.

                  Quy hoạch của Lỗ Túc và quy hoạch của Gia Cát Lượng đưa cho Lưu Bị,
               được  xem  là  anh  hùng  dễ  gặp  nhau,  là  cùng  lời  nhưng  khác  khúc.  Cả  hai
               phương  án  đều  cho  rằng  Tào  Tháo  là  kẻ  địch  mạnh  (không  thể  giành  lên
               trước) và khó đối phó nhất (không thể loại bỏ). Đồng thời cả Lỗ Túc và Gia
               Cát Lượng đều nhận rõ, lực lượng của mình còn nhỏ và yếu, đại nghiệp thống
               nhất khó hoàn thành được ngay, vì vậy đều chủ trương trước hết phải chia ba
               thiên hạ. Đó là điểm giống nhau quan trọng trong hai phương án, thực tế thì

               tập đoàn Tôn Quyền và tập đoàn Lưu Bị, về cơ bản đều thực thi theo quy
               hoạch của hai người, về sau, trong hai tập đoàn, quan hệ giữa Lỗ Túc và Gia
               Cát Lượng là tốt nhất, một nguyên nhân quan trọng là, họ có cùng quan điểm
               cùng chủ trương.

                  Nhưng trong hai phương án đó cũng có nhiều chỗ khác nhau. Thứ nhất, Lỗ
               Túc chia ba là Tôn Quyền, Lưu Biểu, Tào Tháo; Gia Cát Lượng chia ba là
               Lưu Bị, Tôn Quyền, Tào Tháo. Cũng không có gì là lạ. Gia Cát Lượng quy
               hoạch  cho  Lưu  Bị,  giúp  Lưu  Bị  lấy  Kinh  châu,  đương  nhiên  Lưu  Biểu  sẽ
               không có phần; còn lúc Lỗ Túc quy hoạch cho Tôn Quyền, Lưu Bị còn là
   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185   186