Page 203 - Phẩm Tam Quốc
P. 203

§20. QUÂN ĐẾN DƯỚI THÀNH

                  Năm Kiến An thứ XII, Tào Tháo bình định phương bắc, Tôn Quyền giữ
               vững giang sơn, Lưu Bị được Gia Cát Lượng, Lưu Biểu vốn đang hy vọng

               chuẩn bị binh lính ở Tương Dương ngồi nhìn thời thế biến đổi, ngày lành
               cũng sắp tới. Năm Kiến An thứ XIII, Tôn Quyền và Tào Tháo bắt đầu xuống
               tay với Kinh châu, Lưu Biểu và Kinh châu, bao gồm cả Lưu Bị đang nhờ vả ở
               đó đều đứng trước nguy cơ. Vậy, số phận họ rồi sẽ ra sao?

                  Ở tập trước chúng ta đã nói, Lưu Biểu không chí lớn không hùng tài đại
               lược  chỉ  muốn  được  an  thân  trong  thời  đại  quần  hùng,  cá  lớn  nuốt  cá  bé.
               Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, Kinh châu trở thành đối tượng các
               bên tranh giành. Tôn Quyền đã ra tay trước. Mùa xuân năm Kiến An thứ XIII
               (năm 208), Tôn Quyền thực hiện quy hoạch chiến lược của Lỗ Túc và Cam
               Ninh, nhân lúc Tào Tháo vừa từ Ô Hoàn trở lại Nghiệp Thành đã ra quân tây

               chinh, tiêu diệt luôn đại tướng của Lưu Biểu là Hoàng Tổ thái thú Giang Hạ.
               Đây là lần thứ ba Tôn Quyển đánh Hoàng Tổ. Lần thứ nhất, năm Kiến An thứ
               VIII (năm 203), kết quả “phá các hạm đội tàu”; lần thứ hai vào năm Kiến An
               thứ XII (năm 207), kết quả “có được nhiều dân chúng”. Lần này lợi hại nhất
               “đồ thành” và “giết kẻ đứng đầu”, Hoàng Tổ hoàn toàn diệt vong (đồ thành
               tức là “phá hủy thành trì, giết dân chúng, như đồ tể vậy” một hành động cực
               kì dã man trong lịch sử).

                  Tôn Quyền diệt Hoàng Tổ là có lý do. Bề ngoài là báo thù giết cha (Tôn
               Kiên trong lúc tác chiến với Hoàng Tổ trúng tên lạc mà chết); nhưng nguyên

               nhân chính là muốn lấy Kinh châu. Kinh châu ở thượng lưu nước Ngô. Để
               được an toàn, Tôn Quyền quyết ý đánh Kinh châu; Hoàng Tổ lúc này là Thái
               thú Giang Hạ, gần Giang Đông nhất, đương nhiên phải đánh Hoàng Tổ. Thực
               tế, sau khi phá Giang Hạ, diệt Hoàng Tổ, thế lực đã phát triển về hương tây,
               Tôn Quyền muốn có Giang Lăng, muôn lấy Tương Dương, nuốt gọn Kinh
               châu.

                  Tôn Quyền thắng lợi khiến Tào Tháo cảm thấy thời gian không chờ mình.
               Tào Tháo rất rõ, một khi Tôn Quyền có được Kinh châu thì tình thế cả Trung
               Quốc sẽ biến đổi cực kỳ to lớn. Phần trước đã nói, từ lâu Tào Tháo đã muốn
               có Kinh châu, đã có chuẩn bị. Tháng giêng năm Kiến An thứ XIII, Tào Tháo

               lập hồ Huyền Vũ ở Nghiệp Thành, cho luyện tập thủy quân. Đó là chuẩn bị
               về quân sự. Tháng sáu Tào Tháo bãi quan tam công, lập lại chức thừa tướng
               và ngự sử đại phu, và tự làm thừa tướng, nắm trọn đại quyền. Đó là chuẩn bị
               về chính trị. Ngoài ra, Tào Tháo còn cử Trương Liêu đóng quân ở Trường Xã
   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208