Page 210 - Phẩm Tam Quốc
P. 210

đường đến Giang Lăng, Lưu Bị chỉ còn biết đi về hướng đông hội hợp với

               Quan Vũ và Lưu Kỳ. Nhưng trong tay Lưu Kỳ chỉ có một vạn binh mã; trong
               tay Quan Vũ chỉ có một vạn quân thủy. Hai vạn người hợp lại, liệu có địch
               nổi quân Tào nặng như núi Thái Sơn ép xuống không?
                  Trong lúc Lưu Bị còn băn khoăn suy tính thì Lỗ Túc đến. Lỗ Túc đi suốt

               ngày đêm để tới đây, từ sau khi Lưu Biểu bệnh và qua đời, một người cực kỳ
               nhạy bén về chính trị như Lỗ Túc đã ý thức được tính quan trọng của sự việc
               đối với Giang Đông. Theo Tam quốc chí. Lỗ Túc truyện, Lỗ Túc nói với Tôn
               Quyền, Kinh châu có ý nghĩa chiến lược quan trọng, không thể để mất dễ
               dàng. Lỗ Túc nói, Kinh châu “tiếp giáp với các Nước láng giềng, thuận dòng
               chảy về bắc, ngoài có Giang Hán che chở, trong có sơn lăng ngăn cách, có

               kinh thành vững chắc, đồng ruộng mênh mông, người người no đủ”, nếu có
               thể “giành được nó” thì đó là “cơ nghiệp của đế vương”. Lúc này Lưu Biểu
               đã khuất, từ lâu hai đứa con mâu thuẫn, tướng lĩnh trong quân lại chia làm
               phe phái, thêm vào đó, còn có “kiêu hùng thiên hạ” Lưu Bị kẹp vào giữa, tình
               thế sau này thực đen tối. Lưu Bị bất đắc chí ở chỗ Lưu Biểu (Biểu ghen ghét
               mà không dùng), còn có mâu thuẫn với Tào Tháo (với Tháo có hiềm khích).
               Nếu lúc này Lưu Bị đồng tâm hiệp lực với Lưu Kỳ, Lưu Tôn thì chúng ta sẽ

               liên minh với họ; còn như họ đồng sàng nhưng dị mộng, thì chúng ta sẽ tấn
               công từng người một để hoàn thành nghiệp lớn. Vì vậy, mong được tướng
               quân cho tôi đi sứ Kinh châu với danh nghĩa là viếng tang, xem xét tình hình
               hư thực, còn lo chuẩn bị.

                  Lỗ Túc suy nghĩ hết sức rõ ràng, tức là nhân cơ hội Lưu Biểu qua đời để
               thực hiện Long Trung đối, bản Đông Ngô hoặc bản Tôn Quyền. Mục tiêu
               chiến lược là chiếm bằng được Kinh châu”, vì đó là “vốn liếng đế vương” của
               Tôn Quyền; và phương án chiến thuật là liên hợp với Lưu Bị, chống lại Tào
               Tháo,  (nói  Bị  vỗ  về  trăm  họ  của  Biểu,  đồng  tâm  nhất  trí  cùng  đánh  Tào

               Tháo). Lỗ Túc còn dự đoán rằng Lưu Bị “tất sẽ vui và nghe theo”. Và như
               vậy thì “có thể định được thiên hạ”- Vì vậy, Lỗ Túc mong Tôn Quyền sớm
               quyết định. Nếu chậm thì e Tào Tháo đã cướp mất (e Tháo giành trước).

                  Thực chẳng dễ dàng gì để quyết định được. Tôn Quyền và Lưu Biểu hoặc
               nói tập đoàn Giang Đông và tập đoàn Kinh châu vốn đã có thù sâu. Cha Tôn
               Quyền  bị  Hoàng  Tổ  giết  chết,  và  Hoàng  Tổ  cũng  vừa  bị  Tôn  Quyền  giết,
               nhưng Tôn Quyền là nhà chính trị, nhà chính trị không làm việc theo cảm
               tính. Tôn Quyền phê chuẩn ngay kế hoạch của Lỗ Túc, Lỗ Túc cũng lập tức
               lên  đường.  Nhưng  động  tác  của  Tào  Tháo  cũng  rất  nhanh.  Lỗ  Túc  từ  Sài
   205   206   207   208   209   210   211   212   213   214   215