Page 211 - Phẩm Tam Quốc
P. 211
Tang (nay là thị trấn Cửu Giang, Giang Tây) đến Hạ Khẩu (nay là Hán Khẩu,
Vũ Hán), quân Tào đang tiến đến Kinh châu; đến Giang Lăng thì Lưu Tôn đã
ra hàng. Lưu Bị trở tay không kịp, đã phải bỏ Phàn Thành, chuẩn bị xuống
phía nam vượt Trường Giang. Lỗ Túc được tin, lập tức lên bắc, gặp Lưu Bị ở
Trường Bản Đương Dương.
Đối với Lưu Bị binh bại như núi đổ, đang vô cùng khốn đốn, thì Lỗ Túc
chẳng khác gì vị tiên sống từ trên trời rơi xuống. Theo chú dẫn Giang Biểu
truyện của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí. Tiên chủ truyện, Lỗ Túc đã có
buổi trò chuyện với Lưu Bị. Lỗ Túc hỏi Lưu Bị, lúc này Dự châu chuẩn bị đi
đâu? Lưu Bị nói, chuẩn bị đến với Thái thú Thương Ngô Ngô Cự. Lỗ Túc
nói, Ngô Cự bình thường, lại ở rất xa, bản thân khó giữ, còn có thể giữ cho
tướng quân được chăng? Theo ngu ý của Lỗ Túc, chi bằng liên hợp với Tôn
tướng quân, cùng mưu đồ đại nghiệp. Tôn tướng quân thông minh trí tuệ, lễ
hiền hạ sĩ, quân nhiều tướng mạnh, dân chúng theo về lại có cả sáu quận Cối
Khê, Đan Dương, Ngô Quận, Dự Chương, Lư Lăng, Lư Giang. Nếu hai bên
cùng liên minh thì đủ để thành đại nghiệp! Hơn nữa, theo Tam quốc chí. Lỗ
Túc truyện, để công việc được thuận lợi, Lỗ Túc còn nói thêm với Gia Cát
Lượng, tôi là bạn thân với lệnh huynh, ngài Gia Cát Cẩn!
Có thế nói như vậy và có thể không, vì phương án đó rất hợp với tâm tư
của Lưu Bị và cũng hợp với quy hoạch và phương lược của Gia Cát Lượng ở
Long Trung. Kết quả như Tam quốc chí. Lỗ Túc truyện nói, họ “kết giao với
nhau”. Thế rồi Lưu Bị, Gia Cát Lượng và Lỗ Túc cùng với mấy người vừa
đến tiếp ứng như Quan Vũ, Lưu Kỳ đưa quân xuống phía đông, từ Đương
Dương đến Hạ Khẩu (sau đó lại đến Phàn Khẩu). Lúc này Tào Tháo không
truy sát Lưu Bị mà đưa quân thẳng đến Giang Lăng. Lưu Bị đã cảm thấy dễ
thở hơn.
Nhưng Tào Tháo đã không để cho Lưu Bị được yên lâu. Sau khi có được
quân nhu, vật tư từ Giang Lăng, Tào Tháo quyết định xuôi dòng xuống phía
đông. Đầu mâu của Tào Tháo chĩa thẳng vào Lưu Bị, ít ra Lưu Bị cũng là
người chịu đòn đầu tiên; còn thái độ và lập trường của Tôn Quyền thì không
rõ ràng và cũng không trong sáng, Tam quốc chí. Gia Cát Lượng truyện nói,
“lúc này Quyền đóng quân ở Sài Tang, ngồi xem thành bại”. Như vậy thực
nguy hiểm. Bởi vì, Gia Cát Lượng đã đề xuất với Lưu Bị nhanh chóng sai sứ
sang Đông Ngô, thuyết phục Tôn Quyền liên minh chống Tào. Gia Cát
Lượng nói “việc quá gấp, xin phụng mệnh cầu cứu Tôn tướng quân”.
Lời nói có thanh sắc đầy sức mạnh, nhưng trong Tam quốc diễn nghĩa lại