Page 222 - Phẩm Tam Quốc
P. 222
Gia Cát Lượng, nhưng không phải ngay từ đầu, cũng không phải do Gia Cát
Lượng đã kích tướng. Tôn Quyền đã bằng lòng giúp Lưu Bị, vì trước đó đã
có người giúp Tôn Quyền tính toán kỹ càng món nợ khó.
Có thể có người hỏi, lẽ nào người đó không phải là Gia Cát Lượng? Tôi
cho là không phải. Bởi vì Gia Cát Lượng không có khả năng giúp Tôn Quyền
tính toán kỹ càng về lợi ích chính trị cũng như cân nhắc mọi mặt của việc
được mất. Không phải Gia Cát Lượng không làm việc đó, mà là làm không
đến nơi đến chốn. Làm không đến nơi đến chốn không phải không có trình độ
mà vì lập trường không cho phép. Là sứ giả của tập đoàn Lưu Bị, Gia Cát
Lượng có thể đại diện cho lợi ích của Lưu Bị, không thể đại diện cho lợi ích
của Tôn Quyền. Vì lợi ích của Lưu Bị, Gia Cát Lượng có thể giúp Tôn Quyền
lập kế hoạch, có thể xả thân về kế hoạch đó. Nhưng dù phải xả thân thì lập
trường cũng không đổi, sức thuyết phục vẫn như cũ. Phần sau chúng ta sẽ nói
tiếp về điểm này.
Huống hồ điều mà Tôn Quyền phải suy nghĩ, ngoài lợi ích của tập đoàn
Giang Đông, còn có lợi ích riêng của Tôn Quyền. Từ đó có thể thấy, người có
thể thuyết phục Tôn Quyền, giúp Tôn Quyền có quyết sách, chỉ có thể là
“người của mình” trong nội bộ tập đoàn. Người đó phải hiểu rõ những suy
nghĩ trong thâm tâm của Tôn Quyền, có thể giúp Tôn Quyền thật chính xác.
Vậy người đó là ai?