Page 219 - Phẩm Tam Quốc
P. 219

phía Tôn Quyền vẫn còn đắn đo nhiều. Với tình hình đó, là sứ giả phía Lưu

               Bị  chỉ  có  khích  lệ  đối  phương  bằng  đạo  đức  cao  thượng  của  mình,  quyết
               không thể lấy ý chí người khác làm mất uy phong của mình. Ít ra thì Gia Cát
               Lượng đã truyền lại được tin tức Lưu Bị chuẩn bị quyết chiến đến cùng tới
               Tôn  Quyền.  Với  sự  hợp  tác  của  hai  bên,  điều  này  là  hết  sức  quan  trọng.
               Ngoài ra, Gia Cát Lượng đã khích được Tôn Quyền – một người mới hai
               mươi sáu tuổi, khí huyết còn rất mạnh. Quả nhiên Tôn Quyền thấy bực bội,
               mặt biến sắc nói, Tôn mỗ ta có đủ sáu quận, mười vạn tinh binh, lại chịu để

               người khác khống chế sao? Thế rồi biểu lộ thái độ luôn: “Ta đã quyết, không
               phải Lưu Dự châu, ai dám chống Tào Tháo !”
                  Gia Cát Lượng đã đạt được mục đích. Tôn Quyền đã cảm phục Lưu Bị,

               không nói tới chuyện “anh hùng không nơi dụng võ” nữa. Nhưng Tôn Quyền
               vẫn chưa thực yên tâm, nên mới hỏi luôn: “Dự Châu vừa bại xong, sao có thể
               vượt  qua  được  khó  khăn  này”  Gia  Cát  Lượng  lại  trình  bày  tiếp  với  Tôn
               Quyền về khả năng chiến thắng Tào Tháo, khả năng Tào Tháo sẽ thất bại.
               Gia Cát Lượng nói, Tào Tháo thống lĩnh khinh kỵ binh trải qua hàng ngàn
               dặm đường, nay như cung đã giương hết cỡ, lấy đâu ra sức chiến đấu nữa?
               Người phương bắc không quen thủy chiến, thì đánh đấm thế nào? Thực tế

               chứng minh, những phán đoán của Gia Cát Lượng là hoàn toàn chính xác. Và
               điều quan trọng hơn, Gia Cát Lượng đã đưa tới một tin tức quan trọng, Lưu
               Bị tuy thất bại ở Trường Bản, nhưng vẫn còn hơn một vạn người ngựa, bao
               gồm cả thuỷ quân của Quan Vũ. Chỗ Lưu Kỳ cũng còn hơn một vạn. Thuỷ
               quân Kinh châu cũng không hoàn toàn rơi vào tay Tào Tháo. Trên thực tế, tập

               đoàn Giang Đông đang không ngớt tranh luận là nên hoà hay nên đánh, cho
               rằng quân Lưu Bị đã hoàn toàn bị xoá sổ, toàn bộ Kinh châu đã rơi vào thế
               hiểm. Nay biết tin bên phía Lưu Bị vẫn còn ngần ấy lực lượng, mọi người
               thực vui mừng và yên tâm!

                  Thế là “Quyền vui mừng, lại cùng mọi người bàn bạc”. Nhưng trưởng sử
               (Bí thư trưởng) Trương Chiêu và một số người vẫn chủ trương nên hàng Tào,
               chỉ có Lỗ Túc tỏ ra không đồng ý và khuyên Tôn Quyền cho triệu Chu Du từ
               ngoài về. Đương nhiên, Chu Du thuộc phe chủ chiến. Được hai người ủng hộ,
               cuối cùng Tôn Quyền đã quyết tâm, chi viện để Lưu Bị tác chiến với Tào
               Tháo và cho bố trí quân lính. Đó là toàn bộ quá trình mà Tư trị thông giám

               coi là quyết sách của Tôn Quyền. Trước hết là Gia Cát Lượng thuyết phục
               Tôn Quyền, Lỗ Túc ở cạnh thúc đẩy thêm và cuối cùng là sự hỗ trợ của Chu
               Du – hoạt động ngoại giao của Gia Cát Lượng có thành quả huy hoàng là liên
               minh Tôn – Lưu.
   214   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224