Page 244 - Phẩm Tam Quốc
P. 244
quyết sống mái với Tào Mạnh Đức”. Nếu như lần này, đúng là Tào Tháo chỉ
định đánh Lưu Bị thì e Tôn Quyền sẽ chỉ nói, Du ca à, cứ thử đánh xem. Nếu
đánh thắng thì đánh, cứ liệu mà làm; đánh không thắng thì về, sống chết thế
nào mặc xác ông “Lưu hoàng thúc đó”.
Nếu sự việc là như vậy thì mấy vấn đề sau này thực dễ hiểu. Nên kết luận
thế này: quy mô cuộc chiến là tương đối lớn, thời gian là tháng mười hai năm
Kiến An thứ XIII, địa điểm là thị trấn Xích Bích, Hồ Bắc ngày nay (trước là
huyện Bồ Kỳ). Vì sao lại nói như vậy? Bởi các học giả chủ trương trận chiến
Xích Bích là “Trận chiên cỡ nhỏ” đã mô tả trận chiến đó như sau: tháng bảy
năm Kiến An thứ XIII Tào Tháo ra quân, tháng tám Lưu Biểu chết vì bệnh,
tháng chín Lưu Tôn đầu hàng. Tào Tháo cho rằng “Giang Lăng có tiềm năng
về quân sự, e Tiên chủ chiếm mất”, nên đã thống lĩnh năm ngàn kỵ binh tinh
nhuệ vượt ba trăm dặm một ngày đêm, truy đuổi Lưu Bị, hai quân gặp nhau ở
Đương Dương. Lưu Bị thua chạy về Hạ Khẩu. Tào Tháo tiến vào Giang
Lăng. Sau khi đã thu được nhiều vật tư quân nhu, Tào Tháo lại lập tức xuôi
dòng xuống phía dưới, kết quả, đụng vào liên quân Tôn Lưu đang ngược
dòng lên và bất ngờ xảy ra ‘Tao ngộ chiến”. Vì không hẹn mà gặp, vì bất ngờ
mà phải ứng chiến, và vì một số nguyên nhân khác nữa, Tào Tháo đã thất bại.
Nếu tán thành cách nói trên thì phải thừa nhận thời gian xảy ra trận chiến
là tháng mười. Vì đến tháng mười hai thì hậu quân của Tào Tháo hẳn đã đến,
binh lực sẽ không phải là năm ngàn. Vậy năm ngàn tinh binh của Tào Tháo
đến Xích Bích vào tháng mười để làm gì? Đương nhiên là nhằm đánh Lưu
Bị, không phải đánh Tôn Quyền. Theo Tam quốc chí. Trình Dục truyện, lúc
này “Lưu Bị đang chạy về Ngô”, rất nhiều mưu sĩ của Tào Tháo dự đoán Tôn
Quyền sẽ giết Lưu Bị, chỉ có Trình Dục không cho là như vậy. Tào Tháo nghĩ
sao? Không thấy nói. Vì vậy có thể tưởng tượng phán đoán của Tào Tháo lúc
đó, sẽ không có liên minh Tôn Lưu. Nhưng thực không ngờ họ đã liên minh
với nhau và tập kết được năm vạn quân. Đương nhiên, năm ngàn quân không
phải là đối thủ của năm vạn quân và là “cuộc chiến cỡ nhỏ”.
Nói như vậy, cũng không phải là không có lý có cứ, chứng cứ có trong
Tam quốc chí. Gia Cát Lượng truyện. Ở đó, Gia Cát Lượng đã nói với Tôn
Quyền: “Quân Tào Tháo tù xa đến tất đã mệt mỏi, còn đuổi Dự Châu, quân
khinh kỵ ngày đêm đi ba trăm dặm, khác nào cung đã giương hết cỡ, chưa
chắc đã bắn thủng được mảnh lụa mỏng”. Theo cách nói này, thì binh lực của
Tào Tháo chỉ có năm ngàn và là đoàn khinh kỵ hành quân qua một chặng
đường dài từ Tương Dương đến Giang Lăng.