Page 331 - Phẩm Tam Quốc
P. 331

Trên thực tế, Tôn phu nhân không chỉ là vật hi sinh uổng phí mà ngay cả

               việc cướp Lưu Thiền làm con tin, bên phía Tôn Quyền cho là hạ sách, bất đắc
               dĩ, cũng không làm được. Họ vẫn muốn bắt Lưu Bị làm con tin. Vì vậy phải
               nói tới sự kiện thứ hai – Chu Du ra chiêu độc.
                  Theo  Tư  trị  thông  giám,  tháng  mười  hai  năm  Kiến  An  thứ  XIV  (Công

               nguyên  năm  204)  (cũng  là  thời  gian  Tưởng  Cán  đến  Chu  doanh  ngầm  cổ
               động Chu Du), Tôn Quyền gả em gái. Năm sau, tháng mười hai năm Kiến An
               thứ XV (Công nguyên 210), Lưu Bị tự đến Kinh Khẩu (thị trấn Trân Giang,
               Giang Tô ngày nay), gặp ông cậu lớn của mình là Tôn Quyền. Việc này có
               ghi trong Tiên chủ truyện nói: mục đích chuyến đi lần này của Lưu Bị là
               muốn chức “đô đốc Kinh châu”. Chúng ta đều biết, sau khi Chu Du lấy được

               Giang Lăng, Tôn Quyền bổ nhiệm Chu Du là Thái thú Nam quận, đóng ở
               Giang Lăng. Lúc này, Lưu Bị đã dâng biểu tiến cử Tôn Quyền là “Hành xa
               kỵ tướng quân, là Từ châu mục”, Tôn Quyền cũng đồng ý Lưu Bị “nhận Kinh
               châu mục”, Chu Du nhường Lưu Bị vùng bờ Nam, Lưu Bị phải đặt trị sở
               Kinh châu mục của mình ở Công An. Nhưng Lưu Bị bị không hài lòng, nên
               mới đến Kinh Khẩu tìm địa bàn. Theo chú dẫn Giang Biểu truyện của Bùi
               Tùng Chi trong Tiên chủ truyện: “Bị thấy Du nhường ít đất, không đủ để an

               dân,  mới  theo  Quyền  mượn  mấy  quận  ở  Kinh  châu”.  Đó  là  điều  người  ta
               thường gọi là “mượn Kinh châu”.

                  Nói là “mượn Kinh châu” đã đúng chưa? Chúng ta sẽ nói tới ở phần sau.
               Lưu Bị cũng không muốn “mượn” Kinh châu, Lưu Bị cần là cần Nam quận,
               Nam quận khống chế Trường Giang, bắc có thể đánh Trung Nguyên, nam có
               thể tiến vào Ích châu, là vùng đất binh gia thường tranh giành, đương nhiên
               Lưu Bị cũng muốn có. Nhưng Lưu Bị không tiện nói ra như vậy, chỉ có thể
               nói  tôi  muốn  “đô  đốc  Kinh  châu”.  Nghĩa  là  thế  nào?  Tức  là,  hiện  nay  tôi
               chẳng phải là Kinh châu mục sao? Kinh châu mục phải đến làm việc ở trị sở

               Kinh châu. Trị sở Kinh châu ở đâu? Ở Tương Dương. Tương Dương thuộc
               quận nào? Thuộc Nam quận. Nhưng hiện nay Tào Tháo đã chiếm mất Tương
               Dương. Không thể tới đó, đành phải tìm nơi khác ở Nam quận. Nơi nào vậy?
               Giang Lăng. Vì Giang Lăng là trị sở của Nam quận. Không đến được trị sở
               của Kinh châu, đến trị sở của Nam quận coi là tạm được. Vi vậy Lưu Bị mới
               nói “cầu đô đốc Kinh châu”. Cũng là nói, Lưu Bị “mượn Kinh châu”, kỳ thực

               là mượn Nam quận, muốn có Giang Lăng.
                  Chu Du chẳng lạ gì, họ muốn mượn da hổ. Chu Du phải mất sức gần một
               năm mới lấy được Giang Lăng, sao có thể cho Lưu Bị? Đương nhiên, Lưu Bị
   326   327   328   329   330   331   332   333   334   335   336