Page 339 - Phẩm Tam Quốc
P. 339
§33. ÁO TRẮNG QUA SÔNG
Việc tranh giành Kinh châu vào năm Kiến An năm thứ XX được kết thúc
do Tôn Quyền, Lưu Bị thỏa hiệp, cùng nhau chia đất, nhưng cả hai đều không
thỏa mãn. Tôn Quyền nghe theo Lã Mông, lấy việc đoạt Kinh châu làm
nhiệm vụ hàng đầu; Quan Vũ lại lợi dụng một cơ hội có lợi, phát động chiến
tranh đoạt lấy Tương Dương, Phàn Thành từ tay Tào Tháo. Ba nhà Tào, Tôn,
Lưu đã mở rộng cuộc đấu tranh vừa trí vừa dũng trên cả vùng Kinh châu.
Vậy, kết quả của cuộc đấu tranh đó như thế nào?
Kiến An năm thứ XXII (Công nguyên năm 217), Lỗ Túc qua đời, Lã Mông
là người thay thế.
Đây là câu chuyện thú vị. Phần trên đã nói, sau trận chiến Xích Bích, nội
bộ tập đoàn Giang Đông chia thành hai phái: phái “nuốt Lưu” và phái “liên
Lưu”. Sau khi Chu Du phái “nuốt Lưu” qua đời, Lỗ Túc người chủ trương
“liên Lưu” thay thế. Sau khi Lỗ Túc phái “liên Lưu” qua đời, lại được thay
thế bằng Lã Mông, người chủ trương “nuốt Lưu”. Đúng là ba mươi năm Hà
Đông lại ba mươi năm Hà Tây, phong thủy luân lưu thay đổi, tiếng hô “nuốt
Lưu đoạt Kinh” bắt đầu vang dậy ở Giang Đông.
Vậy Lã Mông là ai, vì sao Lã Mông lại chủ trương “nuốt Lưu đoạt Kinh”?
Lã Mông cũng coi như là bạn của Lỗ Túc, họ đi lại với nhau kể ra có nhiều
điều vui. Theo Tam quốc chí – Lã Mông truyện, cuối năm Kiến An năm thứ
XV (Công nguyên năm 210), Chu Du lâm bệnh qua đời, Lỗ Túc thay thế, Lỗ
Túc đường đến Lục Khẩu phải đi qua đất của Lã Mông. Bấy giờ, có người đề
nghị Lỗ Túc phải đến chào Lã Mông. Người đó nói: Lã tướng quân lúc này
công lao, danh tiếng ngày càng lớn, chúng ta không thể cư xử với tướng quân
như trước. Lỗ Túc nghĩ cũng phải, đã đi thăm Lã Mông, nhưng thực sự trong
thâm tâm không mấy quan tâm. Chúng ta đều biết, Lã Mông xuất thân bần
hàn, không học hành, không đọc sách. Nếu muốn dâng sớ, viết thư thì cứ đọc
đã có người khác chấp bút. Mọi người luôn có cảm giác Lã Mông là kẻ vũ
phu hữu dũng vô mưu. Lỗ Túc có phần xem thường (có ý xem nhẹ Mông).
Nhưng lần gặp mặt này làm Lỗ Túc thấy sợ. Lỗ Túc đến thăm Lã Mông,
Lã Mông bày tiệc tiếp đón. Sau ba tuần rượu, Lã Mông nói: lần này các hạ
nhận trọng trách, lại ở cạnh Quan Vũ, xin hỏi đã có những mưu kế gì để
phòng bất trắc? Lỗ Túc vốn xem thường Lã Mông, nên đã thuận miệng nói
luôn, tùy cơ ứng biến là được. Lã Mông nói: có lẽ không nên! Lúc chúng ta
và Lưu Bị bề ngoài như người một nhà, kỳ thực Quan Vũ là hổ, gấu, lẽ nào