Page 344 - Phẩm Tam Quốc
P. 344

Chiêu thứ ba vờ làm Tôn Tử. Có điều Lã Mông không thực hiện chiêu này

               mà là Lục Tốn. Lục Tốn tự Bá Ngôn, người quận Ngô, huyện Ngô (thị trấn
               Tô Châu, Giang Tô ngày nay), đời đời là đại tộc ở Giang Đông, bản thân là
               cháu rể của Tôn Quyền (Quyền gả con gái của Sách cho Tốn). Theo Tam
               quốc chí – Lục Tốn truyện, Lã Mông vờ ốm trở về Kiến Nghiệp, khi ngang
               qua Vu hồ, Lục Tốn rẽ vào thăm. Lục Tốn nói: Quan Vũ phòng giữ thượng
               du tiếp giáp với khu vực của tướng quân. Nay tướng quân chạy tới hạ du, lẽ
               nào tiền phương không có điều gì đáng lo ngại? Lã Mông nói: túc hạ nói rất

               đúng, có điều bệnh của bỉ nhân quá nặng, không thể không về Kiến Nghiệp
               trị bệnh. Lục Tốn nói: tướng quân về Kiến Nghiệp trị bệnh là điều nên làm,
               có điều Lục Tốn mong rằng khi gặp chúa công tướng quân nên nói rõ ràng.
               Quan Vũ thường ỷ thế kiêu dũng anh vũ để si nhục người khác. Nhất là lúc
               này, Quan Vũ đang vây khốn Phàn Thành, gọi hàng Vu Cấm, giết chết Bàng
               Đức, chiến công huy hoàng, là lúc đắc chí hài lòng. Lúc này họ đang nghĩ tới

               chuyện Bắc phạt, chẳng để ý đến chúng ta (nghĩ việc Bắc tiến, không nghi
               chúng ta). Nghe tướng quân bệnh nặng, càng coi chúng ta chẳng ra gì. Nếu
               nhân đây, xuất kỳ bất ý giáng cho chúng một đòn, sẽ tóm được chúng như
               chơi. Lã Mông thâm tâm cho là phải, nhưng đây là việc cơ mật, không tỏ thái
               độ ngay, chỉ cố nói, đối phó với Quan Vũ đâu có dễ dàng như thế? 1- Quan
               Vũ anh dũng thiện chiến, nổi tiếng thiên hạ, đó là uy phong; 2- Quan Vũ đã
               “chiếm Kinh châu, ân tín nổi khắp”, đó là uy vọng; 3- Quan Vũ vừa đánh đã

               báo thắng, cực kỳ gan dạ, đó là uy lực. Con người như vậy, chỉ sợ “khó mà
               thắng”.

                  Lã Mông nói vậy, nhưng trong lòng rất coi trọng Lục Tốn. Vừa về tới Kiến
               Nghiệp, Lã Mông đã tiến cử Lục Tốn với Tôn Quyền. Lúc đó Tôn Quyền hỏi
               Lã Mông, sau khi rời chức, ai là người có thể thay thế trấn thủ Lục Khẩu. Lã
               Mông nói: Lục Tốn thích hợp nhất vì hai lẽ. 1- Lục Tốn là nhân tài hiếm hoi,
               Lã Mông đánh giá Lục Tốn “ý tưởng sâu sắc, có tài nhưng chưa có tiếng,
               cuối cùng rất được việc”. “Ý tưởng” nói tới ở đây tức là ý niệm, sự suy nghĩ.
               Gọi là “ý tưởng sâu sắc” cũng là nghĩ sâu, nghĩ xa. Vả đối với chiến tranh,
               Lục Tốn đã quen, đã thành thục, đương nhiên là người được chọn thích hợp

               nhất. 2- Lục Tốn tuy “có tài đáng trọng dụng”, nhưng “chưa có tiếng”, Quan
               Vũ sẽ không nghi ngờ gì “Vũ không nghi”, có thể tiếp tục lung lạc Quan Vũ.
               Cho nên Lã Mông nói: không có ai thích hợp hơn Lục Tốn (không ai hơn).

                  Theo đó, Tôn Quyền bổ nhiệm Lục Tốn là Biên tướng quân, hữu đô đốc,
               thay thế Lã Mông. Lã Mông có sách lược cho Lục Tốn “bề ngoài thì che
               giấu, bên trong lo quan sát mọi diễn biến”, tức là bề ngoài vờ Tôn Tử, sau
   339   340   341   342   343   344   345   346   347   348   349