Page 342 - Phẩm Tam Quốc
P. 342

Vu Cấm truyện nói Vu Cấm là “danh tướng ngang như Trương Liêu, Nhạc

               Tiến,  Trương  Cáp,  Từ  Hoảng”,  thậm  chí  Tào  Tháo  còn  khen  Vu  Cấm  “là
               danh tướng cũ, có thể cất nhắc”. Bàng Đức vốn là thuộc hạ của Mã Siêu đã
               hàng Tào Tháo trong chiến dịch Vị Nam. Vì vậy được phong là “Lập nghĩa
               tướng quân”. Theo Tam quốc chí – Bàng Đức truyện, trong trận chiến Tương
               Phàn, Mã Siêu đã về với Lưu Bị, Bàng Nhu người anh họ của Bàng Đức đang
               làm việc dưới trướng Lưu Bị, nên tướng giữ Phàn Thành đã nghi ngờ lòng
               trung của Bàng Đức. Bàng Đức nói: nhận hậu ân của đất nước, ta nguyện

               chết ngoài chiên trường. Hôm nay ta không giết Quan Vũ, thì Quan Vũ sẽ
               giết ta. Sau đó hai người giao chiến, một mũi tên đã bắn trúng trán Quan Vũ,
               quân lính của Quan Vũ đều gọi Bàng Đức là “Bạch mã tướng quân”, nghe tên
               đã sợ mất mật. Có hai viên tướng như thế này giữ mạn bắc Phàn Thành, có
               thể chống đỡ được.

                  Nhưng trời xanh đã không giúp. Tháng tám, trời mưa như trút, nước sông
               Hán Thủy dâng cao, tràn ra ngoài đê, Phàn Thành bị nước lũ vây kín, Vu
               Cấm  cùng  Thất  quân  bị  chìm  trong  nước,  gọi  là  “thủy  dìm  Thất  quân”.
               Nhưng Tam quốc chí – Quan Vũ truyện chỉ nói “Thu, mưa lớn, Hán Thủy
               ngập tràn, Cấm cùng Thất quân bị dìm”, không nói Quan Vũ đã khơi nước,

               càng  không  nói  Quan  Vũ  đã  biết  trước  có  lũ  lụt.  Tư  trị  thông  giám  cũng
               không nói như vậy. Sự thực, cái gọi là “nước dìm Thất quân” chỉ là thiên tai,
               Quan Vũ thừa cơ tấn công, kết quả Vu Cấm bị bắt và hàng phục, Bàng Đức
               bị bắt nhưng vẫn giữ nghĩa. Theo Tam quốc chí – Bàng Đức truyện, lúc đó
               Bàng Đức không chịu quỳ, Quan Vũ hết lời khuyên. Quan Vũ nói: anh túc hạ

               đang ở Hán Trung, bản soái cũng muốn mời túc hạ làm tướng, vì sao túc hạ
               vẫn chưa chịu hàng? Bàng Đức chửi ầm lên, kẻ nô bộc kia, nói cái quái gì
               thế? Ngụy vương có trăm vạn hùng binh, uy trấn thiên hạ, xưa nay vô địch.
               Lưu Bị các ngươi là gì chứ? Là một kẻ tầm thường, không thể là đối thủ của
               Ngụy vương chúng ta! Bàng Đức ta nguyện làm quỷ của triều đình, quyết
               không làm tướng giặc! Quan Vũ đành phải giết Bàng Đức. Tin tức truyền
               sang bên Tào, Tào Tháo “nghe mà buồn đến rơi lệ”.

                  Vu Cấm hàng, Bàng Đức chết, tướng giữ thành Tào Nhân đau đớn như mất
               cả hai tay. Thêm vào đó tường thành bị ngâm nước làm đổ sập, quân lính
               trong thành đều hoang mang. Theo Tam quốc chí – Mãn Sủng truyện, lúc đó

               có người kiến nghị Tào Nhân, nhân lúc thế hợp vây của Quan Vũ chưa hoàn
               thành, rút khỏi Phàn Thành khi trời tối, nhưng Mãn Sủng nói: lũ lụt ư, đến
               nhanh và rút cũng nhanh, không lâu đâu. Quan Vũ ư, sẽ không dám tiến công
               bừa, bởi vì hậu phương của họ không an toàn. Nếu hôm nay chúng ta rút thì
   337   338   339   340   341   342   343   344   345   346   347