Page 346 - Phẩm Tam Quốc
P. 346

Bắc), địa bàn của Lưu Bị ngày một lớn và nối liền thành một dải. Nếu Quan

               Vũ lấy nốt Tương Dương, Phàn Thành sẽ trở thành mối uy hiếp lớn đối với
               Giang Đông. Là chính quyền cát cứ vùng hạ du sông Trường Giang, tập đoàn
               Giang Đông không thể cứ giương mắt nhìn Lưu Bị, Quan Vũ càng ngày càng
               mạnh trên vùng thượng du của mình. Đây không còn là vấn đề “nuốt Lưu” để
               “tự mạnh” mà là vấn đề “ngăn đường Lưu” để “tự bảo vệ”.

                  Nhưng, chỉ với lực lượng của tập đoàn Tôn Quyền thì không đủ để ngăn
               cản Lưu Bị. Giống lúc ở Xích Bích, chỉ có liên hợp với Lưu Bị mới có thể
               chống lại Tào Tháo và lúc này chỉ có liên hợp với Tào Tháo mới có thể loại
               bỏ được sự uy hiếp của Lưu Bị và Quan Vũ. Vừa đúng lúc bên phía Tào Tháo
               cũng đang mong có sự liên hợp. Tại Phàn Thành, Quan Vũ đã gọi hàng Vu

               Cấm, chém đầu Bàng Đức, vừa đánh vừa thắng người người đều thấy, khắp
               nơi kinh động, Tam quốc chí – Quan Vũ truyện nói: “Vũ uy hiếp Hoa Hạ,
               Tào công định về Hứa Đô để lánh nạn”. Cũng tức là nói: Tào Tháo đã phải
               nghĩ tới chuyện dời đô. Tần Hán sử của ngài Lã Tư Miễn cho rằng, nói vậy
               chưa hẳn đã đúng, bất quá chỉ là “lời đồn”, nhưng sự thực thì đúng là Tào
               Tháo đã cảm thấy căng thẳng. Biện pháp tốt nhất là liên hợp với Tôn Quyền,
               Nam Bắc cùng kẹp đánh, khiến Quan Vũ đầu đuôi khó tránh, giữ chỗ nọ thì

               mất chỗ kia. Đây là chủ trương của một số mưu sĩ bên phía Tào Tháo. Theo
               Tam quốc chí – Tưởng Tế truyện, lúc Tào Tháo bàn chuyện dời đô cùng bộ
               hạ, Tư Mã Ý và Tưởng Tế nói với Tào Tháo, Lưu Bị và Tôn Quyền bề ngoài
               là thân mật, thực chất là xa lánh. Quan Vũ đắc chí, Tôn Quyền tất không vui.
               Chi bằng cho người đến khuyên Tôn Quyền đánh lén vào phía sau Quan Vũ

               và hứa phong cho Quyền đất Giang Nam thì Phàn Thành sẽ được giải vây,
               khỏi phải bàn tới việc dời đô.
                  Tào Tháo thực hiện ý đó, giơ cành trám ra trước Tôn Quyền. Tôn Quyền
               bằng lòng ngay, còn viết thư cho Tào Tháo, hứa sẽ đánh Quan Vũ báo đáp

               triều đình, Tam quốc chí – Ngô chủ truyện nói: “xin đánh Vũ để báo đáp”.
               Theo Tam quốc chí – Đổng chiêu truyện, bấy giờ Tôn Quyền bảo đảm với
               Tào Tháo, nhất định sẽ đưa quân lên miền tây đánh lén Quan Vũ, mong phía
               Tào Tháo giữ kín, phòng Quan Vũ có chuẩn bị. Tào Tháo hỏi ý kiến bộ hạ,
               mọi người đều nói phải giữ bí mật, riêng người mưu sâu kế xa như Đổng
               Chiêu lại chủ trương phải để lộ. Đổng Chiêu cho rằng, bảo mật là có lợi cho

               Tôn Quyền, lộ ra thì có lợi cho Tào Tháo. Vì sao? Bởi vì sau khi biết tin, có
               thể  Quan  Vũ  sẽ  có  hai  phản  ứng.  Một,  đưa  ngay  quân  về  cứu  viện,  Phàn
               Thành lập tức được giải vây, còn có khả năng bọn họ sẽ đánh nhau, chúng ta
               ngồi hưởng lợi. Nhưng con người Quan Vũ vốn hoành hành bá đạo, phần
   341   342   343   344   345   346   347   348   349   350   351