Page 351 - Phẩm Tam Quốc
P. 351

được  Vũ  và  con  là  Bình  cùng  đô  đốc  Triệu  Lụy  ở  Chương  Hương”.  Tam

               quốc chí – Quan Vũ truyện nói: “Quyền sai tướng đánh Vũ, chém Vũ và con
               ở Lâm Thư”. Chương Hương và Lâm Thư là hai địa danh. Còn ai giết Quan
               Vũ thì theo Quan Vũ truyện phải là Phan Chương – người phụng mệnh đi
               “đánh Vũ”, thậm chí dứt khoát phải là Mã Trung bộ hạ của Phan Chương.
               Nhưng  vẫn  là  truyện  này,  Bùi  Tùng  Chi  chú  dẫn  Thục  ký  lại  nói  là  Tôn
               Quyền quyết định. Hơn nữa, lúc đầu Tôn Quyền không định giết, nói là để
               “Vũ sống, địch lại Lưu, Tào”. Có điều bộ hạ đều không đồng ý, nói là “sói

               không thể nuôi, về sau có hại”, chẳng phải Tào công không kịp thời trừ khử
               Quan Vũ, nên suýt nữa đã phải dời đô sao? Lúc này Tôn Quyền mới chịu giết
               Quan Vũ.

                  Nói như vậy thì nhận định của Bùi Tùng Chi là sai. Bùi Tùng Chi nói: bấy
               giờ Tôn Quyền lệnh cho Phan Chương ngăn Quan Vũ, hạ lệnh “Vũ đến là
               giết”, đương nhiên khi bắt được Vũ, lập tức giết ngay. Vả lại, Lâm Thư cách
               Giang Lăng hai, ba trăm dặm, làm gì có chuyện không giết ngay, làm sao còn
               phải bàn nên giết hay không nên giết (lẽ nào không giết ngay, việc gì phải
               bàn việc sống chết)?

                  Ngài Trương Tác Diệu cũng không cho điều đó là đúng. Lưu Bị truyện nói:
               nhiệm  vụ  của  Phan  Chương  chỉ  là  cản  đường,  không  có  quyền  giết,  các
               chuyện trong Tam quốc chí cũng không thấy ghi chép việc Tôn Quyền hạ

               lệnh “Vũ đến là giết”. Hơn nữa, từ Lâm Thư hoặc Chương Hương đến Giang
               Lăng,  đường  thủy  cũng  không  quá  trăm  dặm,  hoàn  toàn  có  thể  thỉnh  thị.
               Ngoài ra, ngài Trương còn lấy ví dụ trong Tam quốc chí – Ngô Phạm truyện
               để bảo vệ quan điểm của mình. Ngô Phạm có thể coi là “người dự báo” khá
               thông thạo, ông thường “nói mấy lời trước khi có họa, và nhiều phần đúng”.
               Tôn  Quyền  và  Lã  Mông  bàn  định  lén  đánh  Quan  Vũ,  nhiều  người  cho  là
               không thể? Ngô Phạm nói có thể. Quan Vũ xin hàng Tôn Quyền, Tôn Quyền

               hỏi Ngô Phạm thật hay giả, Ngô Phạm nói giả. Tôn Quyền phái Phan Chương
               đi cản đường, thám tử cho hay Quan Vũ đã chạy, Ngô Phạm nói chạy không
               thoát. Tôn Quyền hỏi bao giờ thì bắt được, Ngô Phạm nói trưa mai. Trưa
               ngày thứ hai, gió làm rung tấm rèm che, Ngô Phạm vỗ tay nói: “Vũ đến rồi!”,
               trong nháy mắt, phía ngoài có tiếng hô vạn tuế, “báo đã bắt được Vũ”. Căn cứ
               vào đó, ngài Trương cho rằng, chính Tôn Quyền đã giết Quan Vũ.

                  Cách nói của ngài Trương vẫn còn phải bàn. Nói là “Vũ đến rồi!”. Không
               có nghĩa là Quan Vũ đã bị giải đến đại bản doanh của Tôn Quyền, chỉ có
               nghĩa là đã bắt được. Bởi vì trước đó không thể không có bất kỳ tin tức nào
   346   347   348   349   350   351   352   353   354   355   356