Page 356 - Phẩm Tam Quốc
P. 356

là đông đảo hùng mạnh, nhưng thực tế lực lượng có hạn. Nếu không có trận

               lũ giúp sức, thì e cũng không thể hàng phục Vu Cấm, chém đầu Bàng Đức.
               Đã vậy, Phàn Thành vẫn chưa bị hạ, và khi Từ Hoảng đem quân đột nhập,
               Quan Vũ đành phải rút. Cũng có nghĩa, uy lực của Quan Vũ đã được phóng
               to hơn. Vì vậy ngài Hà mới nói: Tôn Quyền lén đánh Nam quận, trận đánh
               quá dễ dàng. Nếu không có quân Tôn Quyền tập kích ở phía sau, Tào Tháo
               vẫn có thể phản kích, Quan Vũ cũng sẽ thất bại, có điều không phải thảm bại
               như thế này.

                  Riêng tôi cho rằng, ngài Hà đã rất đúng. Từ những điều đã nói, chúng ta có
               thể rút ra kết luận cho vấn đề lớn thứ nhất: Một là, Quan Vũ đã phát động
               chiến tranh Tương Phàn, Lưu Bị không trao quyền không góp ý, nhưng cũng

               không phản đối. Hai là, nguyên nhân Quan Vũ phát động chiến tranh Tương
               Phàn: mê muội trước những thắng lợi, đánh giá sai tình huống, cho rằng có
               thể thắng tiếp, một trận là sạch không; còn tập đoàn Lưu Bị thì như Lư Bật đã
               dẫn  lời  Hoàng  Ân  Đồng  trong  Tam  quốc  chí  tập  giải,  “mải  vui  vì  thắng,
               không lường được bại” đã để mặc cho Quan Vũ tấn công. Ba là, phát động
               chiến tranh Tương Phàn là sai lầm, vì không đúng thời cơ, chuẩn bị không
               đủ. Quan Vũ vì quá vui mừng trong thắng lợi nên đã phán đoán sai lầm. Từ

               đó chúng ta lại có thêm một vấn đề: Lưu Bị có nên để Quan Vũ là đô đốc
               Kinh châu không?

                  Đây là vấn đề rất khó trả lời, bởi vì không thể nói Lưu Bị đã chọn nhầm
               người. Trước hết, Quan Vũ rất trung thành, đúng như vậy. Thứ nữa, Quan Vũ
               giỏi  giang.  Từ  lúc  Lưu  Bị  ra  quân,  Nam  chinh  Bắc  chiến,  bất  kể  lúc  nào,
               không chia quân thì thôi, một khi chia quân thì nhất định mình một cánh,
               Quan Vũ một cánh, rõ ràng Quan Vũ có tài. Ba là, Quan Vũ có nghề. Giữ
               Kinh châu, cần người biết về thủy quân, lại chính là Quan Vũ biết nghề này.
               Năm đó Lưu Bị bại trận ở Trường Bản, may nhờ Quan Vũ đem thủy quân

               tiếp ứng mới thoát được nguy hiểm. Quan Vũ là người phương bắc vừa đến
               miền Nam đã nắm được thủy quân, rõ ràng là người giỏi giang. Trung thành,
               giỏi giang, có nghề, Lưu Bị vào Thục, cần để một đại tướng ở lại giữ Kinh
               châu, tính toán kỹ người đó phải là Quan Vũ.

                  Nhưng về tính cách thì Quan Vũ có vấn đề, Quan Vũ tự cao tự đại, quá sức
               tự tin, say mê chiến công, muốn được đề cao. Theo Tam quốc chí – Quan Vũ
               truyện, năm Kiến An thứ XIX (Công nguyên năm 214), Lưu Bị tiến công
               Thành Đô, Mã Siêu đến hàng. Vì không biết Mã Siêu, Quan Vũ đã viết thư
               cho Gia Cát Lượng hỏi về tài năng của Mã Siêu, có thể so sánh với ai. Gia
   351   352   353   354   355   356   357   358   359   360   361