Page 361 - Phẩm Tam Quốc
P. 361

§35. KHIẾU ĐÌNH DI HẬN

                  Tháng mười hai, Kiến An năm thứ XXIV, Lưu Bị trong tình trạng không
               có chuẩn bị gì về tư tưởng đã mất Quan Vũ lại mất luôn cả Kinh châu. Đối

               với Lưu Bị, người vừa lấy được Ích châu chưa lâu, đang dự định mở rộng địa
               bàn, thì đây là một đòn đả kích nặng nề. Nửa năm sau, Lưu Bị – người không
               dễ cam chịu, đã phát động cuộc chiến ở Di Lăng với ý đồ đoạt lại Kinh châu.
               Nhưng binh bại thân vong mà kết thúc. Vậy đó là trận chiến thế nào, và Lưu
               Bị tưởng đã nắm chắc phần thắng vì sao phải thất bại thảm hại?

                  Tập trước chúng ta nói tới trận chiến giành Kinh châu. Kết quả, Lưu Bị
               mất cả Quan Vũ lẫn Kinh châu. Quan Vũ là tướng yêu của Lưu Bị, Kinh châu
               là vận mệnh của Lưu Bị, đương nhiên Lưu Bị sẽ không cam chịu. Thế là nửa
               năm sau, Lưu Bị đông chinh, phát động chiến tranh đánh phá Tôn Quyền vào
               tháng bảy âm lịch, Công nguyên năm 221. Trước đó, tháng mười âm lịch,

               Công nguyên năm 220, Tào Phi xưng đế, cải nguyên là Hoàng Sơ. Tháng tư
               năm sau, Lưu Bị xưng đế, kiến nguyên Chương Vũ. Vì vậy, thời gian phát
               động  chiến  tranh,  sử  sách  ghi  là  “tháng  bảy  Hoàng  Sơ  năm  thứ  II”  hoặc
               “Tháng bảy Chương Vũ năm đầu”. Bấy giờ, Lưu Bị đóng quân ở Khiếu Đình
               (phía bắc Nghi Đô, Hồ Bắc ngày nay) hoặc Di Lăng (phía đông nam thị trấn
               Nghi Xương, Hồ Bắc ngày nay). Vì vậy sử sách ghi chép là “chiến tranh ở Di
               Lăng,  Khiếu  Đình”  đơn  giản  là  “chiến  tranh  Di  Lăng”  hoặc  “chiến  tranh

               Khiếu Đình”.
                  Chiến  tranh  ở  Di  Lăng,  Khiếu  Đình  là  chiến  dịch  quan  trọng  như  cuộc

               chiến ở Quan Độ, ở Xích Bích. Hơn nữa cuộc chiến lần này cũng giống như
               cuộc chiến ở Quan Độ, cuộc chiến ở Xích Bích, đều kết thúc từ thất bại của
               người phát động chiến tranh. Viên Thiệu phát động cuộc chiến ở Quan Độ,
               kết quả Viên Thiệu thất bại, Tào Tháo phát động cuộc chiến ở Xích Bích, kết
               quả  Tào  Tháo  thất  bại,  Lưu  Bị  phát  động  cuộc  chiến  ở  Di  Lăng,  ở  Khiếu
               Đình, kết quả Lưu Bị thất bại và sau đó thì qua đời. Vậy, vì sao Lưu Bị phải
               thất bại? Theo tôi có ba nguyên nhân: 1- Tôn Quyền có chuẩn bị nên vô hại;
               2- Lưu Bị ra quân đơn độc; 3- Lục Tốn chỉ huy chắc chắn, về ba điểm này,

               chúng ta chỉ cần xem quá trình quyết sách của cuộc chiến và quá trình tiến
               hành cuộc chiến thì rõ ràng ngay.

                  Hãy nói điểm thứ nhất trước: Tôn Quyền có chuẩn bị nên vô hại.
                  Sau trận chiến giành Kinh châu, liên minh Tôn Lưu vốn yếu ớt đã bị vỡ.
               Tôn Quyền rất hận Lưu Bị, dứt khoát trở mặt với Lưu Bị, nghiêng hẳn sang
   356   357   358   359   360   361   362   363   364   365   366