Page 357 - Phẩm Tam Quốc
P. 357

Cát Lượng biết Quan Vũ thích hơn người (Lượng biết Vũ thích hơn người),

               nên trả lời, Mã Mạnh Khỏi (Mã Siêu tự Mạnh Khởi) văn võ song toàn, mạnh
               mẽ hơn người, gọi là “tuấn kiệt một thời”, có thể ngang với Trương Dực Đức
               (Trương  Phi)  nhưng  chưa  thể  là  “tuyệt  luận  siêu  quần”  Mỹ  Nhiệm  Công
               (Quan Vũ)! Quan Vũ xem xong mừng rỡ vô cùng đã đưa thư của Gia Cát
               Lượng cho vị khách xem.

                  Có nhiều cách đánh giá về vấn đề này. Có người nói, Gia Cát Lượng giảo
               hoạt, muốn được lòng cả đôi bên. Tôi nghĩ không phải thế. Ngược lại, lúc này
               Gia Cát Lượng tuy chưa phải là thừa tướng nhưng đã biểu hiện tài của thừa
               tướng. Nhiệm vụ của thừa tướng là gì? Là “điều tiết âm dương”, tức là xử lý
               tốt mọi mối quan hệ. Mã Siêu vừa sang hàng, trong lòng còn băn khoăn lo

               lắng, cần phải khẳng định và vỗ về, vả Mã Siêu đúng là nhân tài, lẽ nào lại hạ
               thấp? Còn Quan Vũ không muốn ai hơn mình, nên chỉ có thể coi Mã Siêu là
               “tuấn kiệt một thời” và “tuyệt không sánh bằng”.

                  Đương nhiên nói vậy, Gia Cát Lượng đã gây nên tác dụng phụ, tức là đã
               quá “nuông chiều” Quan Vũ. Nhưng đây cũng không phải trách nhiệm của
               Gia  Cát  Lượng.  Tập  đoàn  Lưu  Bị  và  bản  thân  họ  Lưu  đều  phải  có  trách
               nhiệm. Vì họ đều nhường Quan Vũ, quá đề cao Quan Vũ hoặc lấy biện pháp
               đề cao để đối phó với Quan Vũ. Tháng bảy Kiến An năm thứ XXIV (Công
               nguyên năm 219), Lưu Bị tự xưng Hán Trung vương, phong Quan Vũ Tiền

               tướng quân, Trương Phi là Hữu tướng quân, Mã Siêu là Tả tướng quân, đồng
               thời  còn  phong  Hoàng  Trung  là  Hậu  tướng  quân.  Ngay  lúc  đó,  Gia  Cát
               Lượng hiểu là Quan Vũ không vui. Vì nói về quan hệ, Hoàng Trung không
               bằng  được  Trương  Phi;  về  danh  tiếng  Hoàng  Trung  không  bằng  Mã  Siêu.
               Quan Vũ đâu chịu “cùng hàng”? Lưu Bị nói: Không sao, ta sẽ có cách. Lưu
               Bị cử Phí Thi tới đó. Theo Tam quốc chí – Phí Thi truyện, Phí Thi vừa tới
               chỗ Quan Vũ, quả nhiên Quan Vũ đã lồng lên nói: đại trượng phu sao có thể

               ngồi cùng hàng với tên lính già! Phí Thi từ từ nói, nhà vua dùng người không
               câu  nệ.  Hán  vương  (Lưu  Bị)  phá  lệ  cất  nhắc  Hoàng  Hán  Thăng  (Hoàng
               Trung) chỉ vì ông ấy vừa lập công lớn. Nhưng tận đáy lòng Hán vương Hán
               Thăng sao bì được với quân hầu (Quan Vũ). Quân hầu và Hán vương có quan
               hệ  gì  nào?  Lòng  dạ  cùng  nhau,  máu  thịt  gắn  kết,  như  là  một  người.  Hán
               vương vinh nhục là quân hầu vinh nhục, Hán vương họa phúc cũng là họa

               phúc của quân hầu, lẽ nào quân hầu còn phải ngã giá với Hán vương? Phí Thi
               này chỉ là người đưa tin, quân hầu không tiếp nhận, Phí Thi xin về, chỉ sợ
               rằng quân hầu sẽ phải hối hận. Quan Vũ nghe xong đã hiểu ra, liền bái lạy
               nhận phong.
   352   353   354   355   356   357   358   359   360   361   362