Page 409 - Phẩm Tam Quốc
P. 409

khởi (Tấn hầu hay tin vui mừng biết mấy!), bên phía nước Sở lại thất bại liên

               tiếp (bại nữa) như Tập Tạc Xỉ từng nói, ý nghĩa câu chuyện này thật rõ ràng:
               Sở Thành vương giết Đắc Thần, Tấn hầu vui mừng khôn xiết; Gia Cát Lượng
               giết Mã Tắc, lẽ nào bên phía Tào Ngụy lại không vỗ tay vui mừng?
                  Đương nhiên, Mã Tắc làm mất Nhai Đình, làm hỏng việc lớn, tất sẽ phải

               xử lý, nhưng không nhất thiết phải chặt đầu. Ví như nói, có thể giáng chức
               bãi quan hoặc phạt tội trước ba quân, cho lập công chuộc tội. Đó cũng là các
               biện pháp xử lý các tướng bại trận. Từ ý nghĩa này mà xét, không giết Mã
               Tắc cũng được hoặc đáng giết mà không giết.

                  Có thể không giết Mã Tắc, Gia Cát Lượng cũng không muốn giết, thấy rõ
               điều đó ở chỗ rơi lệ. Nhàn thoại Tam Quốc của ngài Trần Nhĩ Đông đã tổng
               kết ra bốn nguyên nhân vì sao Gia Cát Lượng phải rơi lệ. Thứ nhất, Mã Tắc
               có  hy  vọng.  Theo  Tam  quốc  chí  –  Mã  Lương  truyện,  Mã  Tắc  là  em  Mã
               Lương. Anh em Mã Lương, Mã Tắc gồm có năm người và đều là nhân tài (tài

               danh gồm đủ), Mã Lương là kiệt xuất nhất. Thời đó còn có câu ca “Họ Mã
               năm người, mi trắng nhất Lương”. Mi trắng chi Mã Lương. Tiếc rằng, trong
               trận chiến Di Lăng, Mã Lương đã phải chết. Vì vậy Mã Tắc – em Mã Lương,
               thuộc “gia đình liệt sĩ”. Quan hệ giữa Mã Lương, Gia Cát Lượng là cực kỳ
               tốt, tới mức độ xưng anh xưng em. Bùi Tùng Chi còn cho rằng, hai người hầu
               như đã kết nghĩa hoặc vốn là thân thích. Sau khi Mã Lương hy sinh, Gia Cát

               Lượng hết sức quan tâm tới người em là Mã Tắc. Trước lúc lâm chung, Mã
               Tắc có thư gửi Gia Cát Lượng, “minh công coi Tắc như con, Tắc coi minh
               công như cha”, nói lên mối quan hệ giữa họ. Xét về tuổi tác, cách nói đó có
               vẻ không hợp. Vì Mã Tắc gọi Gia Cát Lượng là “Tôn huynh”, Mã Tắc kém
               Gia Cát Lượng bảy tuổi nhưng ở Trung Quốc có lệ coi “anh cả như cha, dâu
               cả là mẹ”, Lưu Hoa cũng nói, Lưu Bị và Quan Vũ “ân như cha con”. Rõ ràng
               với Mã Tắc, Gia Cát Lượng là anh cả như cha.

                  Vì  vậy  có  người  còn  nói,  Gia  Cát  Lượng  trọng  dụng  Mã  Tắc  “như  với
               người thân”. Nói vậy là không đúng, bởi vì Mã Tắc thực sự là người tài. Theo
               Tam quốc chí – Mã Lương truyện, con người Mã Tắc “tài khí hơn người, giỏi

               bàn quân cơ”, thừa tướng Gia Cát Lượng “hiểu rõ điều tài”, nên “mỗi lúc bàn
               luận, gần như thâu đêm”. Mọi người nghĩ xem, Gia Cát Lượng thường công
               vụ bộn bề, đâu còn thời gian để thề non hẹn biển, bày trận Long môn? Gia
               Cát Lượng thường cùng Mã Tắc bàn luận thâu đêm, đương nhiên vì Mã Tắc
               có những hiểu biết đáng ghi nhận. Trong thực tế, Gia Cát Lượng từng làm
               theo ý kiến của Mã Tắc. Theo chú dẫn Tương Dương ký của Bùi Tùng Chi
   404   405   406   407   408   409   410   411   412   413   414