Page 459 - Phẩm Tam Quốc
P. 459
Đông Thành nay là đông nam huyện Định Viễn, An Huy, vì vậy Lỗ Túc là
“người Giang Tây”, không phải là “người Giang Đông”, về điều này, Lỗ Túc
giống các tướng lĩnh Hoài Tứ, cùng thứ ngôn ngữ với Chu Du. Lỗ Túc xuống
miền Nam theo Chu Du, nên là “tân khách ngụ cư”, về điều này, Lỗ Túc
giống các Bắc sĩ lưu vong, cùng thứ ngôn ngữ với Trương Chiêu. Lỗ Túc cự
tuyệt sự sắp đặt của Viên Thuật, nên lập trường chính trị lại giống với sĩ tộc
Giang Đông, có thể có cùng một tiếng nói với họ. Trong tập đoàn Tôn thị xưa
nay chưa hề có ai cùng lúc có ba thân phận như vậy. Tôn Quyền muốn điều
hoà “ba màu” trên “bản đồ chính trị của mình”, nên rất cần loại người này.
Tất nhiên, chưa hẳn Lỗ Túc đã có được tác dụng như vậy, nhưng việc Lỗ Túc
đến tham gia, ít ra cũng có ý nghĩa tượng trưng.
Thứ đến là thời cơ. Phần trên đã nói, sĩ tộc Giang Đông luôn bài xích tập
đoàn Tôn thị; Bắc sĩ lưu vong luôn giữ thái độ bảo lưu. Lỗ Túc là “tân khách
ngụ cư”, cùng với họ, xem thường tập đoàn Lưu thị. Chúng ta đều biết, lúc
Chu Du vượt sông sang đông, Lỗ Túc cũng vượt sông, nhưng khi đến Giang
Đông, Lỗ Túc không theo Tôn Sách. Lời chú dẫn Ngô thư của Bùi Tùng Chi
nói, Lỗ Túc đã gặp Tôn Sách. Ngài Miêu Việt cho rằng không phải thế. Sự
thực, lúc đến Khúc A (nay là thị trấn Đan Dương, Giang Tô), Lỗ Túc đã dừng
lại (cả nhà ở lại Khúc A). Khúc A là trị sở của Lưu Do được triều đình cử đến
làm Dương châu mục, là vùng đất có nhiều ý nghĩa. Trị sở của Dương châu
vốn ở Thọ Xuân (nay là huyện Thọ, An Huy). Lúc Viên Thuật chiếm Thọ
Xuân, Lưu Do đành phải dời trị sở về Khúc A “Giang Đông”. Lập tức hình
thành hai Dương châu, là Giang Đông (Giang Nam) và Giang Tây (Giang
Bắc). Nói về phái hệ thì Tôn Sách thuộc “Giang Tây Dương châu”. Lỗ Túc
ngụ ở trị sở “Giang Đông Dương châu” có ý nghĩa chính trị gì không, chúng
ta chưa rõ. Sau khi Tôn Sách qua đời, Lỗ Túc không nghĩ chuyện về với Tôn
Quyền, đó là sự thực. Lỗ Túc chuẩn bị đến với một người là Trịnh Bảo theo ý
của Lưu Tử Dương (một người bạn của Lỗ Túc). Trịnh Bảo là ai? Không
biết. Xem ra cũng không phải là người ghê gớm gì. Lỗ Túc tình nguyện sang
với Trịnh Bảo, không đến với Tôn Quyền, rõ ràng là chưa biết gì về Tôn
Quyền.
Nhưng cuối cùng thì Lỗ Túc đã đến với Tôn Quyền, rõ ràng là có lời
khuyên của Chu Du cộng với sự đồng ý của chính Lỗ Túc. Theo tôi, trước đó
Lỗ Túc đã phải suy nghĩ nhiều, không phải đơn thuần “Túc nghe lời khuyên”.
Lời khuyên đó chỉ có thể là một tín hiệu, cho hay “tân khách ngụ cư” đã thừa
nhận Tôn Quyền, thậm chí có thể theo tới đó. Tục ngữ có câu, đến sớm
không bằng đến đúng lúc. Với Tôn Quyền, Lỗ Túc đến như là trong tuyết có