Page 516 - Phẩm Tam Quốc
P. 516
gì đến “Hưng phục Hán thất” nữa? Ngược lại Thục Hán kiên trì với chế độ
nhà Hán hoàn toàn mất sức hấp dẫn. Vì vậy, sĩ tộc Ích châu không mấy ủng
hộ lí tưởng chính trị và đường lối dựng nước của Gia Cát Lượng. Điều mà họ
mong đợi nhất, Tào Ngụy sớm đến “giải phóng” để họ được thực hiện lý
tưởng của mình. Chúng ta đều biết, là “người Thục trị Thục” và “Cửu phẩm
quan nhân”.
Lúc này chúng ta có thể tạm kết luận, Ngụy, Thục, Ngô về bản chất đều là
“chính quyền không sĩ tộc”. Vì vậy, giữa họ và giai cấp sĩ tộc luôn có mâu
thuẫn, xung đột và đấu tranh. Kết quả đấu tranh khiến Tào Ngụy vứt bỏ, Tôn
Quyền thoả hiệp, Thục Hán quyết giữ. Chính vì quyết giữ nên Thục Hán mới
mất sớm. Vì vứt bỏ nên Tào Ngụy cũng mất. Tôn Quyền thoả hiệp nên mới
kéo dài thêm được ít nữa, nhưng rồi cũng mất. Vì chỉ có Tấn mới là chính
quyền hoàn toàn thuộc về giai cấp địa chủ sĩ tộc.
Công nguyên năm 263, Ngụy diệt Thục; Công nguyên năm 265, Tấn diệt
Ngụy; Công nguyên năm 280, Tấn diệt Ngô. Trung Quốc từ đây trở thành
thời đại của giai cấp địa chủ sĩ tộc trong phạm vị cả nước. Lịch sử Tam Quốc
đã kết thúc. Còn như chúng ta nên nhìn nhận thế nào về giai đoạn lịch sử này,
lại là vấn đề khác.