Page 525 - Phẩm Tam Quốc
P. 525

vương triều Đông Hán có ba cây cột chống đỡ. Ba cây cột đó là ai? Ngoại

               thích, Hoạn quan và sĩ tộc. Ngoại thích là nhà mẹ của hoàng hậu, hoàng thái
               hậu, nói thông thường là hoàng thân quốc thích. Một người con gái nếu được
               làm hoàng hậu thì người nhà mẹ cô ta chẳng khác gì gà, chó được lên trời.
               Nếu hoàng đế chết sớm, tân hoàng đế tuổi nhỏ phải lo liệu việc nước, thái hậu
               phải lên triều, triều chính dễ dàng rơi vào tay người nhà thái hậu, tức là ngoại
               thích. Thời Đông Hán là như vậy. Thời Đông Hán có mười ba vị hoàng đế,
               bao gồm cả thiếu đế Lưu Biện. Ngoài Quang Vũ đế đẩu tiên thọ 62 tuổi, thứ

               đến Hán Minh đế thọ 48 tuổi, cuối cùng là Hán Hiếu đế thọ 30 tuổi, mười
               một người khác đều không đến 20 tuổi. Tuổi lớn nhất, Hán Chương đế 19
               tuổi; tuổi ít nhất, Hán Thương đế chỉ có 100 ngày. Hán Xung đế chỉ có 2 tuổi.
               Triều Đông Hán có sáu lần thái hậu lâm triều, ngoại thích chấp chính. Thòi
               Hán Hoà đế, Đậu thái hậu lâm triều, Đậu Hiếu chấp chính; thời Hán An đế,
               Đặng thái hậu lâm triều, Đặng Chất chấp chính; Thời Bắc Hương hầu, Diêm

               thái hậu lâm triều, Diêm Hiển chấp chính; Thời Hán Hoàn đế, Lương thái hậu
               lâm  triều,  Lương  Ký  chấp  chính;  Thời  Hán  Linh  đế,  Lương  thái  hậu  lâm
               triều, Đậu Vũ chấp chính; Thời Hoằng Nông vương, Hà thái hậu lâm triều,
               Hà Tiến chấp chính. Thấy rõ, vương triều Đông Hán có tới gần nửa thời gian
               do thái hậu và ngoại thích lo việc nước.

                  Ngoại thích cầm quyền, đương nhiên hoàng đế không vui. Vì vậy số hoàng
               đế nhỏ tuổi này sau khi thân chính đều muốn đoạt quyền. Họ được các hoạn
               quan giúp đỡ. Hoạn quan vì lợi ích của mình, có thể giúp hoàng đế, thậm chí
               thay hoàng đế giết ngoại thích. Ví dụ, Công nguyên năm 92… giết Đậu Hiến,

               Công  nguyên  năm  121  giết  Đặng  Chất.  Công  nguyên  năm  125  giết  Diêm
               Hiển, Công nguyên năm 159 giết Lương Ký, Công nguyên năm 168 giết Đậu
               Vũ, Công nguyên năm 189 giết Hà Tiến. Điều này rất có ý nghĩa. Vương
               triều Đông Hán, sáu lần thái hậu lâm triều, ngoại thích chấp chính. Cả sáu vị
               ngoại thích chấp chính đều bị giết do hoàng đế dựa vào hoạn quan hoặc hoạn
               quan giúp hoàng đế, thậm chí tự hoạn quan có chủ trương giết họ.

                  Vì vậy hoạn quan và ngoại thích mâu thuẫn rất lớn. Sử cung đình Đông
               Hán, gần như là sử đấu tranh giữa hoạn quan và ngoại thích. Trong cuộc đấu
               tranh này, sĩ tộc luôn thiên về ngoại thích, tuy họ chẳng thích gì cách lấn
               quyền của ngoại thích, nhưng họ còn căm ghét hơn lũ hoạn quan tham lam, lũ

               tiểu nhân theo chân hoạn quan, tranh đoạt quyền lợi hòng làm quan. Vì vậy,
               sau khi Hán Hiến đế qua đời, sĩ tộc mà đại biểu là Viên Thiệu đã liên hợp
               cùng ngoại thích mà đại biểu là Hà Tiến để đấu tranh sống mái với tập đoàn
               hoạn quan. Kết quả là hoạn quan giết chết Hà Tiến, Viên Thiệu giết hoạn
   520   521   522   523   524   525   526   527   528   529   530