Page 66 - Phẩm Tam Quốc
P. 66
kế và kế li gián. Đây đương nhiên là tiểu thuyết gia nói, Điêu Thuyền cũng là
nhân vật trong hí kịch từ thời Nguyên; vở tạp kịch Liên hoàn kế thời Nguyên
nói, Điêu Thuyền là con gái Nhiệm Ngang tên là Hồng Xương, làm nhiệm vụ
giữ mũ điêu thuyền ờ trong cung, nên gọi là Điêu Thuyền. Có điều việc Đổng
Trác và Lã Bố hay tư tình với mấy nàng hầu có thế là có; Đổng Trác vì việc
nhỏ đó đã nổi giận lôi đình, cầm kích ném Lã Bố, cũng có thế có. Vì việc đó,
Lã Bố đến kể khổ với Vương Doãn nói, đã mấy lần Đổng Trác định giết nên
rất sợ. Những câu chuyện này đều ghi trong Tam quốc chí. Tam quốc chí. Lã
Bố truyện nói, Vương Doãn biết vậy, muốn Lã Bố tham gia vào hành động
của mình và là sát thủ. Lả Bố do dự nói, “Đã coi nhau như cha con”. Vương
Doãn nói: “Ngài họ Lã, không phải tình cốt nhục, việc gì phải sợ, đâu còn là
cha con”. Nhân lúc lên triều Lã Bố đã giết Đổng Trác.
Câu chuyện xảy ra, mọi người lấy làm hồ hởi. Theo chú dẫn Anh hùng kí
của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí. Đổng Trác truyện, sau khi Đổng Trác
chết, người ta ném xác hắn ra đường, người trông xác, nhét bấc đèn vào rốn
hắn, biến cái bụng đầy mỡ kia thành một đĩa dầu và châm lửa cho cháy suốt
đêm. Nhưng sau này Vương Doãn lại phạm phải sai lẩm tựa như Viên Thiệu,
tức là giết nhiều người, giết người vô cớ, cha của Sái Văn Cơ, đại học giả Sái
Ung cũng bị giết. Theo Tam quốc chí. Đổng Trác truyện, lúc chú dẫn Hậu
Hán thư của Tạ Thừa, Bùi Tùng Chi nói, lúc giết Sái Ung rất nhiều người
phản đối, từng đến khuyên. Vương Doãn nói, năm xưa Hiếu Vũ hoàng đế
không giết Tư Mã Thiên, nên đã có cuốn sách rất xấu. Lúc này vận nước
đang xuống, loạn lạc khắp nơi, quân lính của Đổng Trác còn ở ngoài thành,
sao có thể đế kẻ gian cầm bút đứng cạnh hoàng đế nhỏ tuổi? Bùi Tùng Chi
không thừa nhận việc này, nhưng Vương Doãn giết Sái Ung, giết nhiều người
khác, đả kích hàng loạt, lại là việc có thực.
Điều này buộc bộ hạ cũ của Đổng Trác phải liều mạng đánh vào Tràng An.
Đến lượt Vương Doãn bị bêu xác, chỉ có Lã Bố, mở đường chết ra Vũ Quan,
chạy sang Viên Thuật ở Nam Dương, triều đình rơi vào tay bộ hạ cũ của
Đổng Trác là Lý Thôi, Quách Dĩ. Hai người này còn thô lỗ hơn cả Đổng
Trác, thương cho Hán Hiến đế vừa thoát khỏi hang hùm đã rơi luôn vào ổ sói.
Điều tệ hại hơn là hai con sói còn đấu với nhau ngay trong ổ. Lý Thôi đưa
hoàng đế về doanh trại, Quách Dĩ cướp trăm quan vào trong quân, đúng là
“một kẻ cướp thiên tử, một kẻ giật công khanh”. Về sau hai bên đánh nhau
đến sức cùng lực kiệt, thương vong lên tới hàng vạn, tình hình mới tạm yên.
Tháng bảy năm Hưng Bình thứ II (năm 195) bộ tướng của Lý Thôi là Dương
Phụng mới cùng Đổng Thừa cháu của Đổng thái hậu, hộ tống thiên tử về kinh