Page 69 - Phẩm Tam Quốc
P. 69

Chi  bằng  tướng  quân  cứ  thuận  theo  lòng  dân  thì  sau  này  hai  người  sẽ  trở

               thành bè bạn. Trương Dương bèn dâng thư lên triều đình tiến cử Tào Tháo.
               Đổng Chiêu còn tự bỏ tiền ra dâng lễ lên Lý Thôi, Quách Dĩ với danh nghĩa
               của Tào Tháo, từ đó Tào Tháo đã có quan hệ đi lại với triều đình. Đó là việc
               của năm Sơ Bình thứ III (năm 192) thời Hán Hiến đế.

                  Đến tháng mười năm Hưng Bình thứ II (năm 195), Tào Tháo chính thức là
               Duyện châu mục, lực lượng càng thêm mạnh; và vào khoảng tháng bảy niên
               hiệu Kiến An năm đầu (năm 196) thời Hán Hiến đế, tức là sau đó một năm,
               trải qua bao năm gian nan vất vả, hoàng đế đã về đến Lạc Dương, điều kiện
               nghênh đón thiên tử đã chín muồi. Tào Tháo phái người em họ của mình là
               Dương Vũ tướng quân Tào Hồng đi Lạc Dương, nhưng đã bị Vệ tướng quân

               Đổng Thừa và Viên Thuật ngăn cản. Lúc này may sao lại có Đổng Chiêu,
               Đổng Chiêu đi tìm Dương Phụng. Đổng Chiêu phát hiện thấy số quân phiệt
               như  lang  như  hổ  bên  cạnh  hoàng  đế  có  Dương  Phụng  thực  lực  tuy  mạnh
               nhưng địa bàn lại mỏng đang hy vọng có ngoại viện. Đổng Chiêu thay mặt
               Tào Tháo viết một bức thư, trước hết là những lời ca ngợi Dương Phụng, sau
               mới  nói,  nay  thiên  hạ  hỗn  loạn  “Những  người  hiền  phải  làm  sạch  vương
               pháp, nhưng việc không phải của một người”, cần phải liên hợp lại. Liên hợp

               như thế nào? “tướng quân là nội chủ, tôi ngoại viện. Nay tôi có lương, tướng
               quân có lính, điều gì còn thiếu, ta giúp đỡ nhau”. Hơn nữa Đổng Chiêu còn
               thay Tào Tháo có lời thề “thề cùng nhau sống chết”. Dương Phụng đọc thư,
               luôn gật đầu cho là phải, liền cử Tháo là Trấn đông tướng quân và được thừa
               tập tước của cha là Phí Đình hẩu. Vừa lúc Đổng Thừa gây mâu thuẫn với

               nhiều người trong triều, còn phái người đến mời Tào Tháo ra quân đến Lạc
               Dương. Tào Tháo không còn trở ngại gì trong việc nghênh đón thiên tử.
                  Ngày 18 tháng 8 Kiến An năm đầu (năm 196) thời Hán Hiến đế, Tào Tháo
               vào Lạc Dương bái kiến Hán Hiến đế. Tào Tháo mang đến cho hoàng đế lời

               thăm hỏi li biệt lâu ngày, đem đến cho hoàng đế lương thực, rượu thịt lâu nay
               chưa thấy. Quân thần gặp nhau cảm khái muôn phần. Tào Tháo không ngờ
               rằng thiên tử chí tôn mà bấy lâu nay ăn uống chẳng khác gì ăn mày. Hoàng đế
               cũng không ngờ, trong thời buổi loạn lạc thế này mà vẫn có người nhớ tới
               mình. Thiên tử liền xuống chiếu ban cho Tào Tháo phù tiết và hoàng việt,
               chức Lục Thượng thư sự. Cầm phù tiết là có quyền chấp pháp trong quân,

               cầm hoàng việt là có quyền chi huy trong ngoài, Lục Thượng thư sự có quyền
               chấp pháp tối cao. Bước đầu, Tào Tháo đã thành công.
                  Nhưng chỉ có thể coi đây là bước đầu tiên của cuộc vạn lý trường chinh.
   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74