Page 72 - Phẩm Tam Quốc
P. 72
món hàng ký gửi trong tay bọn quân phiệt, không lo sẽ bị phế truất, bị sát hại
bất cứ lúc nào. Đã có vị thần hộ vệ, được sống những ngày yên ổn.
Thế rồi, thiên tử lại xuống chiêu, bổ nhiệm Tào Tháo làm Đại tướng quân,
phong Vũ Bình hầu. Vũ Bình hầu cao hơn hai cấp so với Phí Đình hầu (trên
đình hầu là hương hầu, trên hương hẩu là huyện hầu). Quan Đại tướng quân
là chức vụ thực quyền cao nhất của vương triều Đại Hán kể từ thời Vũ đế
sánh với “Tam công” địa vị cao hơn, quyền lực lớn hơn. Thế là Tào Tháo đã
hoàn thành trình tự “phụng thiên tử”, đạt tới địa vị cao quý “dưới một người,
trên vạn người”, Tào Tháo đã có thể “lệnh chư hầu” được chưa?
Chưa. Thứ nhất, Viên Thiệu không nghe lời Tào Tháo. Sau khỉ là Đại
tướng quân, có thể vì muốn có sự cân bằng hoặc vì muốn an ủi bạn cũ, Tào
Tháo, mượn danh nghĩa hoàng đế, bổ nhiệm Viên Thiệu làm thái úy, phong
Nghiệp hầu. Viên Thiệu đã nhảy lên cự tuyệt không tiếp nhận, vì thái úy tuy
là chức quan cao nhất nắm quân sự trong cả nước, là một tam công, nhưng
địa vị lại ở dưới Đại tướng quân. Theo chú dẫn Hiến đế Xuân Thu của Bùi
Tùng Chi trong Tam quốc chí. Viên Thiệu truyện, Viên Thiệu đã phẫn nộ nói
với người khác, Tào Tháo đã suýt chết mấy lần, lần nào ta cũng cứu hắn, sao
giờ hắn lại dám đái lên đầu ta, hắn là cái thá gì vậy! Chẳng lẽ lại muốn “Ép
thiên tử để lệnh ta”?
Con người Viên Thiệu tuy xuất thân cao quý nhưng lại rất hẹp hòi. Có thể
đây là một trong số những nguyên nhân khiến cuối cùng Viên Thiệu thất bại.
Ngược lại, Tào Tháo rất đại lượng. Biết rằng lúc này không thể trở mặt với
Viên Thiệu, Tào Tháo đã dâng biểu xin từ chức Đại tướng quân để nhường
cho Viên Thiệu. Lúc này, Viên Thiệu thấy mình không mất sĩ diện, mới
không phá nữa. Thực tình, thì Viên Thiệu cũng không ở trong triều, nên dù
có hiệu lệnh thì hiệu lệnh đó cũng chỉ quanh quẩn trong địa bàn của mình,
nên Đại tướng quân hay Tiểu tướng quân có khác gì nhau? Huống hồ đây là
chức vị Tào Tháo nhường cho thì có gì là sĩ diện, chỉ để cho hậu thế chê cười.
Hơn nữa Tào Tháo chỉ giữ “sĩ diện” cho Viên Thiệu, không hề cho Viên
Thiệu thực quyền và cũng không nghe Viên Thiệu chỉ huy. Theo chú dẫn
Ngụy thư của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí – Vũ đế kỷ, lúc đó Viên
Thiệu còn muốn Tào Tháo tìm bừa ra tội gì đó để giết Dương Bưu và Khổng
Dung, Tào Tháo không nghe lời Thiệu. Tào Tháo biết Viên Thiệu có thù với
Dương Bưu và Khổng Dung, bản thân mình cũng chẳng thích gì Dương Bưu
và Khổng Dung, nhưng biết lúc này không phải là lúc giết người, càng không
thê giết bừa danh sĩ, mà dù có giết thì đó đâu phải là việc của mình, đâu cần