Page 74 - Phẩm Tam Quốc
P. 74

§7. VÀO TRƯỚC LÀ CHỦ

                  Tào Tháo là một thiên tài về chính trị, tập trung biểu hiện ở việc nghênh
               đón thiên tử, dời đô về Hứa huyện. Có thể có hai cách giải thích về động cơ

               của việc này. 1 – Để ủng hộ việc thống nhất đất nước, cần phải ủng hộ hoàng
               đế, người tượng trưng cho sự thống nhất, loại bỏ các chư hầu dẫn đến chia cắt
               đất nước, tức là “Phụng thiên tử để lệnh kẻ chưa thần phục”; 2 – Tào Tháo
               muốn thực hiện dã tâm chính trị cá nhân, coi hoàng đế như một con bài, hòng
               tiêu diệt những kẻ khác ý, tức là “Ép thiên tử để lệnh chư hầu”. Vậy, suy nghĩ
               thực tế của Tào Tháo là gì?

                  Tập trước đã nói, sau khi đến Lạc Dương gặp hoàng đế, Tào Tháo nghe
               theo kế của Đổng Chiêu, mời thiên tử về căn cứ địa của mình, từ đó dời đô về
               Hứa huyện. Nhiều người cho rằng Tào Tháo bắt đầu “Ép thiên tử để lệnh chư
               hầu”. Nhưng phần trước chúng ta đã nói, cương lĩnh chính trị của Tào Tháo

               là “Phụng thiên tử để lệnh kẻ chưa thần phục”, không phải “Ép thiên tử để
               lệnh chư hầu”. Vậy, câu nói ‘Ép thiên tử để lệnh chư hầu” là từ đâu ra?
                  Chính mưu sĩ của Viên Thiệu đã nói.

                  Viên Thiệu có hai mưu sĩ đã nói câu này, một là Thư Thụ, Hai là Điền
               Phong. Thư Thụ nói là “Ép thiên tử để lệnh chư hầu, sẵn sàng binh mã đánh
               kẻ chưa thần phục”, Điền Phong thì nói là “Ép thiên tử để lệnh chư hầu, chỉ

               cân chỉ tay là bốn biển yên bình”. Ở lời chú dẫn Hiến đế Xuân Thu của Bùi
               Tùng Chi trong Tam quốc chí – Vũ đế kỷ có ghi lời của Điền Phong, lời của
               Thư Thụ ghi trong lời chú dẫn “Hiến đế truyện” của Bùi Tùng Chi trong Tam
               quốc chí. Viên Thiệu truyện. Lời Thư Thụ nói trước nói tường tận, chúng ta
               nói về Thư Thụ.

                  Sau khi lừa lấy được Ký châu từ tay Hàn Phức, nhân tiện, Viên Thiệu nhận
               Thư Thụ làm mưu sĩ. Trình độ Viên Thiệu cao hơn Hàn Phức nhiều. Nên Thư
               Thụ bằng lòng làm việc cho Viên Thiệu. Theo Tam quốc chí. Viên Thiệu
               truyện, sau khi Thư Thụ về với Viên Thiệu, hai người đã có buổi trò chuyện.
               Giống như lời nói của Mao Giới có thể coi là “Long Trung đối” “Bản Viên

               Thiệu”, hết sức bóng bảy. Thư Thụ nói, tướng quân anh hùng cái thế, tuổi
               nhỏ tài cao tuấn tú. Tuổi trẻ mới vào triều đình mà tiếng tăm đã vang xa bốn
               biển “vừa đội mũ lên triều, nổi tiếng cả nước” trước Đổng Trác bạo hành
               phản nghịch, ngài biểu hiện đại nghĩa lẫm liệt (cạnh sự phế lập là trung nghĩa
               ngời ngời); một mình một ngựa phá vòng vây, Đổng Trác phải kinh hồn lạc
               phách (cưỡi ngựa thoát vây, Đổng Trác kinh hoàng); vượt Hoàng Hà nhận
   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79