Page 212 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 212
mÃt. S¿ thÃt-v†ng dÒn-dÆp Çã ÇÜa ljn tuyŒt-v†ng, m¶t s¿ tuyŒt-v†ng
không th‹ nào ng© t§i, chàng h£n nghï r¢ng: Çây là th¿c hay m¶ng? mình
Çang tÌnh hay mê? NhÜng Çó là s¿ th¿c. Làm gì chàng không cäm thÃy
nhÜ sét Çánh ngang tai: “ñiŠu Çâu sét Çánh lÜng tr©i!” Mà Çã g†i là sét
Çánh lÜng tr©i, làm sao không bàng-hoàng tê-tái, cho nên trܧc nh»ng
tin d», ¡t phäi:
“Tho¡t nghe chàng tho¡t røng-r©i xi‰t bao!”
Câu k‰t ÇÀu tóm-t¡t, câu k‰t sau mª r¶ng. Âm-ÇiŒu cûa câu trên månh
rít lên nhÜ løa xé, âm-ÇiŒu cûa câu dܧi nhÜ buông ra rã-r©i, thong-thä
chìm xuÓng (røng-r©i) rÒi tØ tØ nâng nhË lºng-lÖ (xi‰t bao!). Câu Ç¥t nhÜ
vÆy quä Çã nói lên ÇÜ®c nhiŠu tâm-trång cûa nhân-vÆt.
Không nh»ng vÆy, mà có lúc cách x‰p câu còn g®i ÇÜ®c cäm-
xúc cûa ngÜ©i džc cùng v§i cäm-giác cûa chàng Kim. Khi chàng Kim
thoåt sang vÜ©n Thuš dò la mà
“Nhìn xem phong cänh nay Çà khác xÜa”
Chàng sºng-sÓt ngåc-nhiên quá LJi. Câu thÖ Ãy không phäi chÌ
tä ÇÜ®c cäm-giác kinh-ngåc cûa chàng mà còn g®i ÇÜ®c cäm-giác Ãy
ngay ª chính ngÜ©i xem væn. Ch£ng gì cÛng “gia tÜ thÜ©ng thÜ©ng bÆc
trung” v§i “VÜÖng Quan là ch» nÓi dòng nho-gia”, m¥c dù gia-bi‰n xäy
ra thì bÓn træm lång vàng cûa nàng KiŠu bán mình Çã quá dÜ Ç‹ chu¶c
låi VÜÖng Ông v§i món tiŠn hÓi-l¶ ba træm lång. Th‰ mà VÜÖng-gia sa-
sút! Ta không ng© có s¿ Ç°i thay mau chóng ljn th‰, cho nên ljn khi
xem cänh, nghe chuyŒn, thì låi càng không ng© ÇÜ®c s¿ Ç°i thay låi quá
Ü to-tát ljn nhÜ vÆy.
ñ¥t câu có døng š g®i cho cäm-xúc Ƕt-khªi månh-më,
NguyÍn-Du Çã kích-thích ÇÜ®c s¿ chú-tâm theo dõi, phát-tri‹n ÇÜ®c tình-
cäm cûa Ƕc-giä sau này. LÓi hành væn x‰p câu Ãy Çã dÅn ta ljn ch‡
cäm-thông hoà-h®p v§i tâm-lš cûa ngÜ©i trong truyŒn. Tuªng s¿ døng š
Ãy không phäi là kém công-phu.
* * *
K‰t luÆn:
Nghe tin ngÜ©i yêu Çã biŒt tích mà nhÜ “sét Çánh lÜng tr©i, tho¡t
nghe chàng tho¡t røng-r©i xi‰t bao!” Tä nhÜ vÆy có quá Çáng hay không?
Phäi theo dõi nh»ng diÍn-ti‰n ti‰p theo m§i thÃy rõ tình-cäm cûa Kim
Tr†ng ÇÓi v§i Thuš KiŠu nó thÆt sâu xa th¡m-thi‰t ljn chØng nào. Nghe
ông bà Viên ngoåi khóc than k‹-l‹ chàng låi càng thêm não-nùng, tê-tái,
xót xa. DÀu Çã sÓng chung dܧi m¶t mái nhà, nhÜng
“Sinh càng thäm-thi‰t khát-khao,
211