Page 241 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 241
Vẫn là một đứa phong tình đã quen”
Hoặc điểm mặt Tú-Bà, thì phải nói:
“Lầu xanh có mụ Tú Bà,
Làng chơi đã trở về già hết duyên”
Với Sở-Khanh, một tên học-thức nhưng bị “kẻ chê bất
nghĩa, người cười vô lương”, thì phải mắng vào mặt hắn
rằng:
“Mặt mo đã thấy ở đâu dẫn vào.”
Thế nhưng trước khi Sở Khanh để lộ rõ cái “mặt mo” của
mình, Kiều lại gọi hắn là “chàng” bởi vì khi thoạt nhìn cái
vỏ bề ngoài, nàng chỉ biết đó là:
“Một chàng vừa trạc thanh-xuân,
Hình-dung chải-chuốt áo khăn dịu-dàng,”
Cho nên mới nhẹ dạ suy-đoán:
“Nghĩ rằng cũng mạch thư-hương,
Hỏi ra mới biết rằng chàng Sở-Khanh.”
3) Nói đến lời thơ chuẩn-xác, phải kể thêm những biểu-từ
gợi hình, gợi cảm, tượng thanh, những từ này nhan-nhản
đầy-dẫy trong tác-phẩm:
* “Gót sen thoăn-thoắt dạo ngay mái tường.”
* “Xăm-xăm băng lối vườn khuya một mình.”
240