Page 289 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 289

Lòng quê đi một bước đường một đau.”

          Bấy giờ đêm đã về sáng vì đã hết canh năm, trăng đang lặn
          xuống sau rừng vì núi rừng đã ngậm trăng già. Trên đường
          tắt, trăng còn sáng rõ lối mịn cho thấy cỏ xanh nhạt màu vì
          sương đêm trắng phủ. Ánh trăng ở đây không những xác-
          định được thời-gian, lại còn miêu-tả lối mịn màu sương.


                 •  Trăng xuân mơ-màng. Trăng thu hiu-hắt. Trăng
          hè rạo-rực:

                        “Dưới trăng quyên đã gọi hè,


                    Ðầu tường lửa lựu lập-loè đâm bông.”

          Tiếng quốc kêu ròng-rã đêm trăng. Ðã bắt đầu vào mùa hạ.
          Gió đêm lay động ánh trăng, ngoài đầu tường, cây lựu nở
          hoa rực đỏ như những đốm lửa lập-loè. Nền sáng ánh trăng
          phản-chiếu sắc hoa đỏ cới. Màu sắc vừa dịu-dàng trong sáng
          vừa hừng-hực nóng bỏng, một vẻ đẹp vừa thơ mộng vừa rạo-
          rực. Lại thêm tiếng chim quyên đều đều như gióng-giả càng
          giục-giã niềm xao-xuyến rộn-rã trong lòng người. Lấy đêm
          trăng hè này làm bối-cảnh mà tả Kiều tắm để lọt vào mắt
          Thúc-sinh si tình thì hợp cảnh hợp tình biết bao! Quả vậy!
          Trong cảnh đêm trăng hè ấy,


                      “Buồng the phải buổi thong-dong,


                    Thang lan rủ bức trướng hồng tắm hoa.

                        Rõ-ràng trong ngọc trắng ngà,

                    Dày dày sẵn đúc một toà thiên-nhiên.”





                                     288
   284   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294