Page 297 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 297
mong sao “thẳng” chóng đến nhà cho thoả lòng mong nhớ
sau một năm trời đằng-đẵng cách xa. Chỉ thấy trước mắt
cảnh sắc sáng tươi, huy-hoàng, tráng-lệ, đất trời sơn thuỷ reo
vui. Một bức tranh thuỷ mặc, cũng chỉ vài nét chấm
phá giản-dị nhất, đơn-sơ hơn hết, nhưng vẫn đầy-đủ tam tài:
thiên, địa, nhân, vẫn trọn vẹn đủ mọi chiều kích, chiều kích
của không gian dọc ngang, chiều kích của thời-gian đang
triển nở, chiều kích của cả tâm-hồn xôn-xao hoan-lạc. Lại
vẫn ngón nghệ-thuật điêu-luyện của nhà hoạ-sĩ dụng công
phối-hợp cảnh tình mật-thiết để phác-hoạ nên bức tranh chất
đầy sinh-khí.
1.6- Thay đổi nét vẽ, bước sang cảnh phóng hỏa
bắt người cô-thế:
“Dưới hoa dậy lũ ác-nhân,
Ầm-ầm khốc-quỷ kinh thần mọc ra,
Ðầy sân gươm tuốt sáng loà,
Thất kinh, nàng chửa biết là làm sao!
Thuốc mê đâu đã tưới vào,
Mơ-màng như giấc chiêm bao biết gì.
Vực ngay lên ngựa tức thì,
Buồng đào viện sách bốn bề lửa giong,
Sẵn thây vô chủ bên sông,
Ðem vào để đó lộn sòng ai hay?
296