Page 303 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 303

Còn ngờ giấc mộng đêm xuân mơ-màng”

                 b)      Ðịnh-luật về tiến trình suy tư


                          Ðịnh-luật khác về tâm-lý là khi suy-tư phát-triển
          tăng dần tới cực-độ thì tức nước vỡ bờ, ắt phải thể-hiện ra
          hành-động.


                        • Trao kỷ-vật và dặn-dò Thuý-Vân thay mình
          chắp  nối  nhân-duyên  với  Kim-trọng,  Thuý-Kiều  đau-đớn
          khóc than kêu gào thảm-thiết:


                        “Ôi Kim-lang, hỡi Kim-lang!

                    Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây!”


          Rồi “cạn lời hồn ngất, máu say, một hơi lạnh ngắt, hai tay
          giá đồng”. Không phải bỗng dưng mà nên nông-nỗi. Ðây là
          kết-quả của một diễn-trình suy tư.


                          Suốt thời-gian giải-quyết việc gia-biến, Kiều đâu
          còn tâm-trí nghĩ đến người yêu. “Việc nhà đã tạm thong-
          dong”, nàng mới “một mình, chong ngọn đèn khuya, áo đầm
          giọt lệ, tóc xe mối sầu”. Nàng kể-lể:

                        “Công trình kể biết mấy mươi,


                     Vì ta khăng-khít cho người dở-dang

                         Thề hoa chưa ráo chén vàng,


                      Lỗi thề thôi đã phũ-phàng với hoa

                         Trời Liêu non nước bao xa,



                                     302
   298   299   300   301   302   303   304   305   306   307   308