Page 307 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 307
Con oanh học nói trên cành mỉa-mai”
Lại lần thứ hai bị bẽ-bàng, hết lau sậy “như mầu khơi trêu”,
thì nay lại đến “con oanh mai-mỉa”. Bây giờ thì mới thực sự
tỉnh-táo, chàng tìm trọ học ngay gần nhà Kiều để có cơ-hội
gặp gỡ. Diễn-trình suy tư của Kim Trọng là thế!
Cái sự mơ-màng mê-mẩn quá mức đã dẫn đưa đến
những hành-động thật là ngớ-ngẩn. Và vì nặng mối tình si,
với quyết-tâm thực-hiện, thực-tế phũ-phàng này mới dẫn dắt
chàng có những hành-động thiết-thực sáng-suốt hơn, cả
những lúc sau này đối-diện người yêu “xem trong âu-yếm có
chiều lả-lơi”, lời Kiều cảnh-giác “đoan-chính dễ nghe” đã lôi
kéo chàng tỉnh mộng mà trở về với thực-tại khiến “chàng
thêm nể thêm vì mười phân”.
II- TẢ NGUỜI
Người ta thường nói: tướng mạo như tướng tâm.
Trong phim kịch, vai nào thì tướng ấy. Những nhân-vật của
Nguyễn Du khó mà trộn lẫn. Con người, tâm tính làm sao thì
chân-dung, cử-chỉ, thái-độ làm vậy. Thế mà không cần phải
tả dài dòng chi-tiết, chỉ cần vài nét phác-hoạ, hoặc có khi tả
chân nói rõ thẳng thừng, lại có khi hư-tả, nói gián-tiếp xa-
xôi khơng tả mà như đã tả. Các lối miêu-tả này đã được phân-
tích trong các trích-đoạn giới-thiệu những vai chính là Kim
Trọng, Thuý Kiều, Từ-Hải bên cạnh vai phụ là Thuý Vân.
Dưới đây, xin tóm lược bổ-túc vài nét miêu-tả mấy nhân-vật
phụ qua bút-thuật của Nguyễn Du.
1- Lối hoạt-hoạ
a) “Sương in mặt, tuyết pha thân,
Sen vàng lững-thững như gần như xa.”
306